Một cái áo khoác choàng qua người đã đánh thức nàng dậy nhưng vẫn nhắm mắt dò xét. Một bàn tay vịnh hờ trên vai của nàng làm nàng cứng người như tượng đá, chẳng dám nhút nhích. Tim nàng đập liên hồi.
– Thôi anh đi đây. Rồi Khu bước tới góc phòng vói tay móc lấy cái nón lá móc trên tường rồi bước ra ngoài. Đêm hôm sau cũng thế, Mận ngồi ngây bàn bên cây đèn dầu le lói, Khu đã mất hết tính kiên nhẫn nên ngũ thiếp đi. Trời gần sáng, Mận rón rén giở mùng chung vào và nằm ép sát ngay mép giường như muốn rớt xuống đất. Khu thức dậy thấy lưng của Mận trước mắt mình thì lòng mừng khắp khởi, nhưng chàng dè dặt sợ làm Mận hoãng sợ chạy mất nên rón rén bước xuống giường đến góc phòng lấy cái nón lá rồi bước ra khỏi phòng. Mận dần dà quen với hoàn cảnh chung quanh, với căn nhà hai tầng cũ kỷ theo năm tháng dột nát một lỗ nhỏ ngay góc phòng của nàng, với những luống rau sau nhà, với cái ao nước bên hông thỉnh thoảng nàng hay xuống tắm, với cái ruộng lúa bên kia ụ đất trống mà sáng nào thấy Khu cũng đi về hướng đó, với căn phòng lúc nào cửa cũng đóng kính mít của ông Bảy, với cái bếp đầy bụi bặm hàng ngày nàng phải nấu nướng cho hai cha con, với con chó ki ki và con mèo tam thể mà nàng đặt tên là Miu Miu. Mận cũng quen lần với thời khoá biểu của mọi người, ông Bảy thì có khi ra đi từ sáng sớm và trở về trời tối mịt với đầy mùi men rượu trong mình, Khu sáng sớm xách cái cuốc đội nón lá ra ngoài đồng, trưa thì về kiếm cơm ăn rồi lại trở ra đồng tới trời chạng dạng tối mới về. Công việc trong nhà từ lau chùi dọn dẹp, bếp nút, trồng rau, nuôi cá, bữa cũi, giặt quần áo, gánh nước từ dưới ao bỏ vào lu chậu và lóng phèn, bón phân cho các cây ăn trái mọc quanh nhà, cho tới cho chó và mèo ăn. Nàng tất bật từ sớm hôm tới chiều tối mà công việc cũng chưa hết thì phải lo cơm nước buổi tối cho cha và chồng. Ăn xong thì nàng phải rữa chén, gánh nước vào nhà tắm cho cha chồng tắm. Rồi còn phải hầu hạ cha chồng châm trà, đấm bóp. Công việc xong xuôi thì đã 12 giờ khuya rồi. Tuy nàng ốm yếu nhưng từ nhỏ làm lụn chịu cực giỏi nên nàng cũng quen. Khu cảm thấy thương cho cô vợ mới cưới vì chỉ trong vòng có mấy tuần thì thấy nàng ốm hẳn, nhưng chẳng biết làm gì hơn. Tuy là mang tiếng là vợ của chàng nhưng hầu hết công việc đều do ông Bảy sai bảo, thậm chí còn hầu đấm bóp những lúc ông nhức mõi và hầu quạt cho ông những lúc trời oi bức. Khu chẳng dám hó hé điều chi vì mọi chuyện chàng đều tùy thuộc ở ông Bảy.