Đình bối rối : Ơ thì… anh thề mà!
Đêm đó, anh không ngủ được ! Tên cuồng dâm đã biến thành một nỗi ám ảnh khong có gì so sánh được. Nhất định anh phải tóm cổ hắn, trước khi có thêm những nạn nhân mới. Và quả nhiên, hắn lại ra tay ! Một cách bạo tàn. Vào nửa tháng sau ! Nạn nhân là một nũ cảnh sát ! Đó là một đêm thứ bảy…
Thiếu uý CS Phương Anh được lệnh bảo vệ Christina, một nhân chứng đã trông thấy tên hiếp dâm, do đó nàng cần được an toàn. Đêm ấy, đang tuần tra trong căn nhà lạnh lẽo và hoang vắng thì cô phát hiện ra một sợi dây thừng và chạy đến. Bất thình lình một bàn tay thò ra tóm lấy chân cô làm cô ngã qụy. Bóng đen nhào tới, cô nhanh chân đạp hắn văng ra. Cô rút súng nhung hắn đá bay cây súng đi và bỏ chạy lên cầu thang. Cô lượm lấy cây súng và lao theo nhưng máy bộ đàm liên lạc về sở chỉ huy đẵ rớt mất khi nào. Bây giờ chỉ còn cô với hắn. Dù biết nguy hiểm nhung cô vẫn quyết truy đuổi tên can phạm. Khi chạy lên phòng ngủ của Christina ở tầng hai thì cô thấy nàng đang bị trói gô lại, miệng bị nhét giẻ. Tên tội phạm bịt mặt đứng đàng sau, tay lăm lăm con dao sắc nhọn. Một tay hắn siết ngang ngực cô gái nước ngoài, bàn tay bóp mạnh bầu vú căng tròn, tay kia kề con dao lên cổ cô gái, mặt cô ta không còn giọt máu. Hắn mặc bộ đồ đen, tay đeo găng đen, mặt nạ cũng màu đen. Phương Anh thầm nghĩ đây chắc chắn làø tên tội phạm hiếp dâm đang bị truy lùng bấy lâu nay, nhưng bây giờ chỉ còn cô với hắn trong một tình cảnh hết sức lâm nguy. Đột nhiên, hắn nói, giọng lannh lùng: