Sáng hôm sau Nhung đến chở con về,thằng Ti ngủ li bì,nàng nghi ngờ không biết thằng quái nầy đêm vừa rồi làm gì mà trông mệt dữ vậy.Còn Trâm cũng thẳng cẳng cho đến trưa,chồng gọi thức dậy mấy lần mà nàng vẫn chưa chịu ra khỏi giường. Thời gian vẫn đi qua.
Thằng Ti trên đường đi đến trường nghe lòng phơi phới.Trong đầu hắn chỉ nghỉ đến thân thể và cái âm hộ ngon lành hấp dẫn của Trâm.Cặc hắn cương lên sau lớp quần jean làm hắn non nao.Ngồi trên chiếc xe chở học sinh,hắn nhìn lũ học trò chung quanh như nhỏ lại.Không biết cái thằng học trò được bà thầy giáo cho làm tình,hôm sau đến trường nghĩ như thế nào? Chứ Ti thấy mình lớn hẳn hơn cái đám nhóc ngồi ở đây.Hắn chỉ mong cho đến ngày gặp lại người dì trong mộng.
Đang làm việc trong hãng điện tử.Trâm ngồi suy nghĩ,cảm thấy hối hận với mình,với Trọng.Trong một phút hứng tình,nàng đã để cho con người bạn thân ân ái với nàng suốt đêm.Thằng nhỏ mới lớn cặc to sung sức,còn nàng đang thời hứng tình vì người chồng yếu đuối về sinh lý.Nàng đang vật lộn với tinh thần,giữa ly trí với tình cảm.Nàng phải công nhận là thằng nhỏ đêm đến cho nàng những rung động thật sự của thể xác,nhưng hắn dưới tưổi vị thành niên ,luật pháp không chấp nhận , vả lại là con của Nhung,người bạn chí thân,đã giúp nàng có cơ hội qua Mỹ.Có lần Nhung than phiền với nàng là bắt gặp thằng Ti thủ dâm.Trâm hỏi: “Mày có thấy rõ không?”Nhung trả lời: “Sao không!Tao mới hé cửa thì gặp thằng nhóc vừa cầm tờ tạp chí khiêu dâm,vừa sục lia lịa.Hoãng quá,tao đứng im,chờ nó xong,thì mới gõ cửa!” Trâm cười dòn bảo bạn: “Lần sau mày thấy vậy đóng cửa lại se sẽ bỏ đi,chuyện đó là tự nhiên,có gì mà hoãng,thằng đàn ông nào không sục cặc.Ngày xưa thằng chồng trước của mày là vua chơi bời,thì đẻ con giống cha mẹ là…nhà có phước! Còn thằng chồng sau của mày cũng đâu vừa gì.Có như vậy mới vừa lòng mày! Thôi! Có ngày rảnh tao chỉ dạy hắn thêm!”Nhung đánh vào vai bạn: “Nó còn nhỏ nhen mày!”Trước khi bỏ đi Trâm còn hùa theo: ” tướng nó lớn như vậy…nhỏ gì,…nhỏ dạy theo nhỏ!”Nhung cười lớn: “Tao mét chồng mày à nhe!”Trâm vọng lại: “Mày không cám ơn thì thôi…ở đó mà mét với mỏ!”Trâm lại mong mau gặp lại Ti,nàng cảm nghe ran ran ở hạ bộ,khi chuông tan sỡ reo vang.