Thằng Hiếu vừa bóp vú, vừa nói nhỏ vào tai Tâm :
– Chị Ba, tối nay chị cho em chơi chị nghe chị Ba ?
Tâm hổn hển :
– Không được, chị không muốn …
– Chị Ba, em năn nỉ chị mà.
Tâm nói như muốn khóc :
– Không được, chị sợ lắm … lở có gì …
Thằng Hiếu sực hiểu ngay : thì ra chị nó sợ có bầu, chứ không phải chị không chịu cho nó chơi chị. Thằng Hiếu mừng rở :
– Ngày mai em đi mua cho chị họp thuốc ngừa thai nghe ?
Tâm đỏ bừng mặt, lí nhí :
– Không biết… không biết …
– Có loại thuốc này hay lắm và dể xử dụng. Sau khi giao hợp thì người đàn bà chỉ cần uống ngay một viên thì sẻ không có hậu quả gì hết. Nhưng phải uống ngay.
– Chị đâu biết gì, em làm sao đó thì làm, sao cũng được.
Giọng Tâm thật nhu mì. Thằng Hiếu hít một hơi thở dài, hảnh diện : câu trả lời của chị Ba như gián tiếp cho nó biết là chị cho phép nó chơi chị rồi chứ còn gì nửa. Nó vừa xoa vú Tâm vừa hôn nhẹ vào má nàng :
– Thôi thì mai hẳn tính chuyện đó. Tối nay chị cho em ngũ chung với chị nghe ?
Tâm cố chống chọi một cách tuyệt vọng : nàng cãm thấy mọi việc đi nhanh quá, như dòng nước lủ đang cuốn nàng làm nàng chới với, mất cả định hướng. Nhưng nàng không còn bao nhiêu sức lực nửa. Ðả vậy, thằng Hiếu vẩn tiếp tục bóp vú nàng, nó se se hai núm vú giửa hai ngón tay làm Tâm sây sẫm mặt mày.
Tâm cố gắng lắm mới nói được :
– Không được đâu … bậy lắm …
– Chị Ba, chỉ có hai chị em mình trong nhà mà !
– Em nói bậy …