Bấm chuông gọi cửa mãi vẫn không có ai trả lời….Hai mẹ con thằng Long lúc này xà nẹo với nhau như tình nhân, đi đâu cũng một cặp….. Bảo viết vội vàng hàng nhắn lại nhét vô lỗ ổ khoá. Mặt trời đang lặn dần chiếu những tia sáng đỏ vàng lên hai dẫy phố, những làn gió hiu hiu của Lập Đông lành lạnh khiến Bảo đói cồn cào, mới nhớ ra từ sáng tới giờ chưa ăn gì ngoài hai trái vú sữa và con sò lông của dì Loan…Hừ…về nhà ăn cơm thì sẽ phải đối diện với thân hình ngồn ngộn của mẹ và con em, kẹt nỗi nhà lại còn những người khác…như vậy chịu sao thấu.
Chiếc xe Hon-Da giống như con ngựa quen đường cũ trong lúc thằng nài Bảo còn đang suy nghĩ miên man…thì tiềm thức đã tự động lái xe chạy vào con đường dẫn tới nhà con Thủy và ngừng lại trước cửa. Bảo chắt lưỡi:- Thôi thì vô kiếm đại cái gì ăn, ấp con Thủy một hồi rồi về! Bảo lấy chìa khóa Thủy đưa cho nó sau cái lần đầu tiên hai đứa quần nhau hơn từ sáng tới tối, Thủy mê thằng Bảo ở chỗ đã thỏa mãn được nhục dục của Thủy nên không chút ngần ngại đưa chìa khóa nhà vì sợ khi Bảo tới, không có Thủy ở nhà bỏ đi, thì lỡ mất cuộc vui….Tự nhiên như nhà của mình, Bảo vừa vào phòng khách đã cởi hết áo quần ném trên cái Sofa đi nhanh vào phòng tắm…..Những giọt nước mát lạnh gột rửa sạch những dấu vết ái ân với bà dì và xua tan những mỏi mệt….Tinh thần sảng khoái sức lực sung mãn, Bảo trở ra phòng khách đầu óc dâm dục của nó lại nghĩ đến thân hình nóng bỏng của con bồ khiến dương vật ngỏng lên lúc lắc theo nhịp bước đi…..