Loan khoái trá vì mới biểu diễn thời trang sơ sơ mà thằng cháu đã nhìn nàng thiếu điều lòi hai con mắt, nước miếng chảy nhiễu nhão…
Loan nghĩ thầm: – Hừm… phải mở màn sao đây không lẽ nói với nó dì nứng lồn quá trời, cháu đụ dì đi…thôi thì tùy cơ ứng biến. Loan tươi cười bước tới gần nắm cánh tay Bảo hỏi:
– Làm gì mà sững người ra như bị mất hồn ngó dì vậy?
Bàn tay mát rượi của Loan làm Bảo giật mình, mặt đỏ bừng ấp úng nói:
– Dì…mặc đồ kiểu này….không sợ người ta thấy hay sao…
– Trời nóng nực quá mà…với lại nhà đâu có ai đâu mà sợ…
Bảo cởi áo và cái quần dài lấy cớ sợ sửa xe bị dơ, thật sự nó muốn nhá cạnh lại bộ đồ lòng, quả nhiên Loan đờ đẫn nhìn chằm chằm khúc thịt nần nẫn lủng lẳng giữa háng thằng cháu khi nó co chân đạp máy. Một phát một, máy nổ ngon lành….thật sự xe có hư gì đâu chẳng qua là cái cớ để chịch thằng cháu….Loan làm bộ mừng rỡ khen:
– Cháu giỏi thật, đạp… mái… có một cái mà nó đã chạy rần rần liền…
Bảo nghe bà dì cố ý nói đạp máy thành đạp mái, nó đâu chịu lép vế cười hè hè nói:
– Dì muốn đạp…trống.. cái chân xe trước cho dễ, rồi hãy leo lên nhấn mạnh lút cán…
– Vậy à…nhưng hình như cái xe này thấy cháu nó sợ…
– Hè…hè…có lẽ tại nó sợ cháu thay cái…bu-gi bự…của cháu vô nó chịu không nổi
Thằng cháu đã vô cuộc, bà dì còn chờ gì không tiến tới liền:
– Phải không đó…hay chỉ nói bằng cái miệng, phải thấy mới tin… biết đâu chỉ bằng trái ớt hiểm…
Bảo nứng chịu hết nổi, móc con cặc cương cứng ngắc qua ống quần…tay lắc cho cái đầu khấc nở phình ngúc ngoắc chờn vờn như con rắn hổ đang phùng mang…
– Dì coi nè cháu đâu có nói dóc, nó còn chưa lên hết cỡ à nhe…