Không còn cách nào khác, nó đành lên phòng sửa soạn quần áo cho chuyến đi. Nó nhét vào va ly những công cụ giải trí yêu thích nhất của nó như cái cát xét mini, máy ảnh và camera kỹ thuật số-quà tặng của một người bác họ nhân dịp sinh nhật nó. Nó dự định sẽ chụp một vài kiểu ảnh phong cảnh trong lúc rảnh rỗi.
Nó đến nhà dì nó bằng tàu hoả. Đến nơi nó thấy dì nó đứng đón nó ở sân ga. Không một lời chào mừng! Chỉ có: “Quẳng hành lý của mày vào cốp xe. Nhanh lên còn đi vì có nhiều việc lắm.”
Dì nó cao 1m68 và nặng khoảng 60 cân. Trông giống hệt mẹ nó (ảnh hưởng gien di truyền mà!). Dì nó lấy một người chồng làm quan chức bộ ngoại giao nên nhà rất giàu. Dì nó có ôtô riêng và khi nào có việc gì cần đi đâu thì tự lái đi chứ không thuê lái xe. Ngay từ bé dì nó đã sống buông thả, đến bây giờ lại lấy chông làm ngoại giao nên phong cách của dì nó đặc châu Âu..
Dì nó mặc một chiếc quần soóc chật, bó cứng lấy cặp đùi thon dài hơi ngăm đen, đi đôi dép xăng-đan và mặc một chiếc áo thun cổ trễ. Qua cổ áo mở rộng, nó có thể liếc thấy cái khe hẹp chạy dọc giữa hai “quả đồi” của dì nó. Nó tuy không cố tình, nhưng mỗi lúc dì nó cúi xuống hoặc bước đi thì nó lại liếc thật nhanh vào cái khe và bộ ngực đó. Mỗi lúc bước đi cặp vú của dì nó lại nảy lên tưng tưng trông phát ham.