“Khooooông. Mày không thể làm thế. TAO LÀ DÌ MÀY” Dì nó thét lên hoảng sợ.
Dì nó đẩy đầu nó ra. Mồm nó rời ra khỏi núm vú nghe cái “chụt”.
“Không! không!” Dì nó dường như đã lấy lại được một chút sức mạnh.
“Ngồi dậy và đứng trước mặt tôi.” Nó gằn giọng nói, một tay xốc lấy cánh tay của dì nó kéo dì nó lên.
Dì nó bị kéo xốc lên. Đôi bầu vú đong đưa qua lại, nảy lên nảy xuống. Dì nó đứng thẳng trước mặt nó. Và giờ đôi bầu vú ấy chỉ cách ngực nó có vài phân.
Nó đưa tay ra-và lần đầu tiên trong đời-úp tay vào ngực của dì nó, cảm nhận sự mịn màng, mềm mại, của cặp đào tiên, và nó khẽ xoa bóp.
“Dừng lại! Dừng lại ngay!”.
Dì nó định nói tiếp, nhưng nó đã đưa một ngón tay chặn lên môi:
“Suỵt! Hãy yên lặng! Dì không muốn tôi gửi mấy cuốn băng đi chứ?”
Dì nó không trả lời. Khuất phục hoàn toàn. Nó dướn lên phía trước, áp mặt vào một bầu vú, đưa lưỡi nó liếm nhẹ vào đầu vú và mút mút. Tay kia cũng không ngừng sờ nắn, thám hiểm bầu vú còn lại. VÀ nó ngạc nhiên thấy dường như núm vú hơi cứng lại, săn lên.
“Hãy thư giãn đi dì.” Nó nói và khẽ liếc nhìn đôi mắt nhắm hờ của dì nó. “Có thể dì sẽ thích đấy.”
Dì nó mở mắt ra và nguyền rủa:
“Thích???Mày nghĩ là tao lại đi thích cái trò bệnh hoạn này à???Chú mày đã nhiều lần làm tình với tao. Và tao chưa bao giờ thích cả, Cho nên tao mới không có con mày hiểu không hả đồ con hoang bẩn thỉu???”