“Được rồi! Bây giờ thì dì nằm xuống và tiếp tục làm việc đó bằng cái mồm của dì đi!”
“Cái gì???” Dì nó la lớn và nhảy xuống đất, chạy ra phía cửa. “Mày đã đi quá xa rồi đấy thằng ranh con ạ”.
Nó đã lường trước được tình huống này rồi. Nó kéo cái điện thoại lại gần và ấn số. Nó đọc to từng con số mà nó ấn, cốt sao để dì nó có thể nghe thấy. Đó chính là…số điện thoại của chú nó mà nó đã nghe lén được lúc nãy.
“Hãy chờ chút để tôi cho chú tôi nghe cuốn băng này đã rồi dì hẵng đi!”. Nó nói, mắt nhìn thẳng vào dì nó trong khi dì nó lưỡng lự, nửa đi nửa dừng. Trông dì nó thực sự bị sốc.
“Khôôôông! Đừng”. Dì nó thì thào.
“Ưhhhm! Vậy thì tốt nhất là dì hãy lại đây và làm theo yêu cầu của tôi đi.” Nó nói trước khi chuẩn bị nhấn phím số cuối cùng. Dì nó vẫn không chuyển động. Thế là nó nhấn nốt phím và đưa ông nghe lên tai chờ tín hiệu…
Dì nó vội chạy bổ lại chỗ điện thoại và dập máy. Nó để yên cho dì nó làm việc đó. Dì nó cũng biết là nó có thể thực hiện được việc đó lại bất kỳ lúc nào mà.
“Không, đừng! Tao sẽ làm theo yêu cầu của mày. ” Dì nó nói bằng một giọng khàn khàn.
“Hãy đừng xưng “tao” với tôi! Xưng là “tôi” được rồi!”
Dì nó từ từ ngồi xuống bên cạnh nó, chậm chạp đưa tay nắm lấy con cặc đang cứng ngắc của nó và cúi xuống…Mắt dì nó bây giờ đã đối diện thẳng với cặc nó, cái nhìn như thể dì nó đang nhìn cái máy chém vậy!