Nhưng môi lão chỉ quét phớt qua chòm lông trước khi hôn nhẹ lên mông của cô, và ngồi trở lên, làm cho Akiko nhóng theo thèm thuồng.
“Con đúng là đứa con hư đốn”, lão nghiến yêu, khi bàn tay lão lấn tới, lật Akiko trở qua, và sờ lên ngực.
Trong phút chốc tủi hờn, Akiko nhắm mắt lại và hai hàng lệ rưng rưng trên đôi má hồng hồng.
“Nhìn nè,” lão ra lệnh.
Cô lắc đầu. “Không. Con không có mặt mũi nào … nhìn”.
Thật bình tĩnh, lão đưa hai ngón tay mím lấy đầu vú và se lại.
“Ưng …g….”, cô nấc lên.
“Nhìn đi !”
Cảm giác đau đau, sương sướng buộc cô mở mắt ra, nhìn vào mặt lão.
“Bố à, bố làm đau !”
“Đau thiệt hả ?”, lão cười, lập tức buông nhũ hoa ra. “Sẵn sàng bú chưa ?”
“Cái gì ?”, cô trợn mắt. “Thôi đi! Không làm chuyện kỳ cục vậy …”.
Một nụ cười sâu hiểm hiện trên khuôn mặt lão. Thình lình lão chụp lấy hai đầu vú của cô, se thật mạnh.
“AI DA …A … A … !” Akiko ré lên, cong mình, đưa khuôn mặt xinh đẹp ngước lên trần, chịu đựng.
“Sẵn sàng bú chưa ?” lão lập lại.
“Dạ, dạ … đau quá … dạ, sẵn sàng”
Và cô sẵn sàng thật. Mấy cú đánh trên mông tuy đau nhưng hành hạ cô theo kiểu này còn có vẻ dễ chịu hơn bị véo vú
“Đưa đây!”, cô thở dốc. “Đưa c… đây ! Khốn nạn thiệt mà!”, cô lầm bầm, sợ lão nghe thấy.
Lão buông vú cô ra, và với một vẻ đắc thắng, lão ển bụng đưa khúc thịt to ra phía trước. Lão chồm lên, ngồi trước ngực Akiko, để cho hai hòn nằm hờ trên ngực, và lão dí nó ra trước mặt cô, “mời mọc” mà không nói tiếng nào. Không biết do quá tức tửi và khổ sở hay cô muốn làm xong cho rãnh nợ, cô bưng nó bằng hai tay, lên.
“Giỏi … ngoan,” lão nói, khi cô thở dốc, kéo trợt miếng da qui đầu về phía sau. Khi đầu khấc lòi ra ngoài, cô đưa lưỡi ra nêm nếm thử. Một mùi oi oi tậm vào đầu lưỡi mặn chát.
“Làm đi, còn chờ gì nữa”, lão lầm bầm, nhún nhún về phía trước khiêu khích.
Ngoan ngoãn như một con mèo được cho ăn, cô đưa lưỡi ra và liếm chung quanh hột đầu khấc. Và cô không ngừng ở đó, mà ngoạm cả vào miệng, gần như vét sạch số chất nhờn có sẵn trên đó.
Nắm lấy mấy lọn tóc cô bằng mấy đầu ngón tay, lão nhăn nhó một cách sung sương, rồi ghịt nhẹ đầu cô về phía hạ bộ. Đồng thời, lão nhún nhẩy sao cho dương cụ lão “nhảy múa” trong miệng của Akiko.
“Đừng … bố … bô … ô …ố … để … con làm … bố làm vậy sao con nút cho được …ược …ược!”
Lão cười hề hề, “năn nỉ đi … năn nỉ rồi bố ngừng”.
“Ông đúng là một … một … thằng tồi đáng ghét”, cô kéo ra và nói.
“Đáng ghét hả … Vậy bố làm cho con ghét luôn”, lão cười khặc khặc, khép chân lại và đặt giữa hai chân cô, chọn lấy tư thế sao cho vừa vặn. “Lúc sướng quá, đừng kêu gào gọi bố nhé !”, lão trêu.
“Thằng già ó đâm!”, cô giãy dụa, nằm dưới lão như con cá mắc rọ. “Bỏ tôi ra không. Đừng … ĐM”. Cô quắc mắt, chửi thề, cô ít khi nào chửi thề như vậy, khi lão đưa cái đầu khấc to như trái táo tàu vào khe hở ít lông yếu ớt của người phụ nữ.
Không đầy một phút, giọng của cô bắt đầu đổi. Cô vẫn chửi rủa nhưng những lời bị dính lại với nhau, “Đừng … ngưng … đừng ngưng … má mày !”
Lão đã lèn chặt nguyên khối thịt vào trong cái khe nhỏ và ngừng lại để nhìn xuống. “Thấy sao nè”
“Ông quỷ mắc dịch … sao ngưng …ô … a …. …”
“Vừa rồi sao chửi … bây giờ lại muốn”, lão nhắc.
“Tôi vẫn chửi ông đó … ông mắc dịch”, cô nói, ưỡn mông lên cho âm hộ ních sát vào.
“Chửi bố … mà vẫn thích bố phải không ?”
“Ừ … phải … thích ông đó rồi sao. Thằng bố … thằng bố … khùng”, cô không biết diễn tả như thế nào, chỉ dùng mỗi chữ “khùng”
“Khùng nè … khùng nè …” lão nói, mỗi tiếng lão nắc một cái.
“Ư …ư …ư … a … nữa … mạnh hơn”, cô xuýt xoa, quơ tay choàng lấy lão kéo ghịt vào.
Miệng cô há hốc, cặp mắt nhắm nghiền. Cơ thể bắt đầu co giựt không tự chủ. Cái của lão thật to lớn đâm thùm thụp vào cửa mình hình trái lê Tây của cô.
“Trời ơi … ơi … ơi !”, cô rên như khóc.
“Sướng nè … cho mày sướng, con hư đốn”, lão sủa hừ hự, tiếp tục nện mình xuống như cái chày dồ.
Cái lò xo giường dùn xuống, đẩy lên kêu kút kít gần như long ra ngoài. Đã từ lâu rồi cô mong chờ một lần được làm mạnh bạo như vậy, không kể cái lần cô bị hiếp.
“Nữa … nữa … đi bố … “đ…” con đi … “đ…” con mạnh lên!”, cô hổn hển, lăn đầu sang hai bên.
Tứ chi cô quật lên quật xuống đủ mọi góc độ. Quều quào yếu ớt. Kể cả hơi thở cũng bị đứt quảng. Nhìn cô quằn quại trên giường, tưởng chừng như con búp bê bị con chó dữ xâu xé.
Bùm, bùm, bùm! Tiếng nện của chiếc giường khua vào tường.
“Mạnh lên !”, cô dục. “Nhanh lên … ư … a … con tới rồi … con tới … a … con .. tới … ô … ô … ô …!”
Đó chỉ là cơn khoái cảm nho nhỏ vừa mang đến, bởi vì cô biết trong cơn hứng tình này cô có thể đạt được vài ba lần còn sướng hơn gấp bội.
Sớm sau khi đạt tới tột đỉnh, sức lực trở lại với tứ chi, cô chồm lên đưa tay chụp lấy tay lão, đòi hỏi lão thêm nữa.
“Nứng dữ rồi sao,” lão dằn cô xuống, thúc phành phạch không cho cô kịp phản ứng.
Nhưng Akiko cũng ráng trồi lên được, hôn lão đắm đuối, tay cô bấu chặt vào đít lão.
“Đĩ ngựa … dâm dục! … ĐAU !!!”, lão bắt đầu đâm cạn nhưng nhanh hơn.
Lời tục tằn của lão làm cô hoang dại hơn. Cô nâng hai chân cao, co ở khuỷu, lòng bàn chân chạm xuống nệm. Cơ bắp hai bên đùi cô co giãn, cô tung hứng cái l… về phía bụng lão.
Trong vài phút không nói, hai người phang vào nhau liên tục, đến thì chảy cả mồ hôi đẫm ướt. Lão gầm gừ còn cô méo mó quai hàm ơi ới, gọi : “Bố ơi … chết con bố ơi !”
Nghe gọi tên, lão thích thú chồm người xuống, và đút lưỡi lão vào miệng cô. Cô bắt lấy, nút nó sâu và trong miệng một cách điên dại.
“Lắc đi … lắc mạnh đi … lắc cho bố sướng !”, lão gằn giọng.
Akiko nảy mạnh lên, bắt đầu đ… từ dưới. Bây giờ, lão chỉ việc ngồi yên ở trên cho cô làm việc.
“Ô … sướng quá ! Đ… đi … Đ… NỮA ĐI !”, lão rên rỉ.
Và rồi trong tít tắt, Akiko rần người trong khoái cảm, cong người lên và ưỡn đầu về phía sau, gào ra trong điên dại, “Ah … A … A ….AH …. AH …. TRỜI ƠI …SƯỚNGGGGGGG”
Cường độ khoái cảm dâng tới mức không thể tưởng. Akiko nấc hơi rên rỉ, toàn thân cô run như bị điện giựt trong khi lão bắt đầu nện ngược xuống.
Không lâu sau, sức nóng và sự co bóp liên hoàn của âm đạo kéo lão tới điểm không thể quay trở lại, lão phập thêm mấy cái sau cùng nữa rồi buông mình để tự cho túi tinh vắt hết tinh dịch ra khỏi bìu dái, cho kỳ hết.
“Hờ …”, lão thở phào nhẹ nhổm. “Sướng quá!”, nhìn khuôn mặt phờ phạt của Akiko trong lúc lăn trở qua, dương vật vẫn còn vướng lại tại chỗ.
Akiko lịm đi trong sung sướng, thở hì hì không dám mở mắt ra.
“Sướng không ?”, lão hỏi. Cô gật đầu như một con búp bê.
Lão lại chồm qua ôm chặt cô nút lưỡi cho tới khi dương vật lão mềm xuống, lão mới rút ra và lăn qua nằm cạnh cô.
Đến phút này, đầu óc cô mới tỉnh táo, suy nghĩ lại chuyện vừa xảy ra. Cô thấy thật xấu hổ về sự hư hỏng của mình. Bây giờ cô đã phạm tội gian dâm mà còn tội loạn luân. Cô thấy thật tức Gengyo đã đặt cô vào cái hoàn cảnh như thế. Cái hoàn cảnh cho lão chơi xong, còn có cơ hội nằm đó, vẫn còn đưa tay sờ l…, nơi mà lão vừa trút bầu tâm sự như là vuốt ve một chiến công lão có được.
“Thôi được rồi … ông sờ đủ chưa,” cô nạt. “Đ… đã rồi thì đi, để tôi còn ngủ”.
Lão cười, rồi đứng lên đi thẳng, không thèm ngoái đầu lại.
Trong một khoảng thời gian khá dài, cô nằm đờ ra đó, mắt nhìn chăm chăm lên trần nhà. Đầu nhức bưng bưng. Một điều rõ ràng với cô, lão bố dượng bây giờ đã cố tình làm bậy bất cứ lúc nào lão muốn, trong khi chồng cô đã đi vắng. Nhưng ác thay, chỉ có lão mới thỏa mãn sự khao khát trong lòng cô.
Cô nằm im, im như không còn muốn cử động tứ chi. Bên kia, tiếng lão ngáy lớn như bò rống. Cô chợt khóc, khóc tỉ tê … khóc đến khi ngủ thiếp đi, quên cả việc đi tắm rửa.
Bản nhạc mùi mẫn vừa trỗi lên đưa các cặp tình nhân vào sàn nhảy. Đó là một sàn nhảy nằm ở một con phố gần nhà. Buổi tiệc giành cho các tay đô vật Sumo, được tổ chức hàng năm. Tay trong tay, các ông dìu các bà cười cười, nói nói, làm phép xã giao.
Akiko không định đi, nhưng lão bố dượng cứ kéo. Dù sao đây cũng là lần đầu tiên cô hẹn hò kể từ sau ngày đám cưới với Gengyo, cô cũng thấy thật hồi hộp, rung động. Chỉ khác ở chỗ, người hẹn hò với cô là người cha duợng. Cô đồng ý với lý do đơn giản, là thà đi dự tiệc còn hơn ở nhà quan hệ tình dục với lão, như những đêm vừa qua.
“Vui không ?”, lão hỏi, khi trở về từ quầy với hai ly rượu trên tay.
Cô gật đầu, cười khẻ, và lão ngồi xuống bên cạnh. “Con thật … vẫn còn thấy có lỗi nếu đi dự tiệc như thế này trong khi Gengyo phải làm cực thân”.
“Ôi, lo gì !”, lão nói. “Thanh niên cần phải làm để kiếm thêm tiền nuôi vợ chứ”. Lão cười.
“Nuôi vợ nhưng vợ ảnh lại cắm sừng trên đầu ảnh”, cô nói, đưa ly lên ngớp một ngụm. “Nếu ảnh biết được, chắc con chết cho rồi”.
“Sợ à ? Cùng lắm bố đuổi nó ra khỏi nhà”.
“Cái gì ?!”, cô quay giựt. “Bố không nói chơi chứ !”.
Lão quay lại nhìn chằm chằm vô mắt cô.
“Không … vậy … con … con có muốn bố làm thiệt ? Chỉ cần con nói một tiếng, bố sẽ làm ngay”.
“Với lý do gì ?”, cô hỏi.
“Không lý do gì, chỉ là bố muốn … muốn con … vậy thôi”, lão đáp.
“Ê, lão già ! Lâu quá không gặp”, một giọng đàn ông trạc tuổi 50 từ đâu xuất hiện, đưa tay ra bắt với lão. Akiko quay lại nhìn, cô chưa bao giờ gặp khứa. Cô để ý rằng dù lão bắt tay và mời khứa ngồi xuống, nhưng lão có vẻ hơi bực về sự xuất hiện làm mất sự riêng tư.
“Già dịch, khỏe không ?”, khứa nói, cười và ngồi xuống đối diện. “Tôi kkông gặp anh khoảng … 1 năm rồi ! Lâu thiệt ! Nhìn anh vẫn … già như xưa”. Khứa đập xuống bàn và cười toe toét như thể rất hài hước. Đoạn, khứa quay sang Akiko “Ghệ mới hả ? Còn quá trẻ!”, nheo mắt ra hiệu. “Đẹp nữa, giới thiệu coi !”.
“Đây là Akiko, vợ của con trai … trai ghẻ! … Còn đây là bạn của bố !”, nói và chỉ tay sang.
“Gengyo hiện đang bán hàng cho trường,” Akiko giải thích. “Anh ấy đi làm xa chưa về”.
“Ô !”, khứa ngạc nhiên, hết nhìn qua Akiko rồi nhìn lão.
“Ông đừng có hiểu lầm”, Akiko tiếp tục giải thích, cô cũng không biết tại sao phải giải thích. “Chồng tôi còn đi học. Bây giờ là mùa hè, anh ấy đi làm. Chúng tôi sống chung với bố tạm thời vì tiền bạc còn eo hẹp”.
“Cô sống chung với thằng bạn tôi à,” khứa nói. “Và chồng cô đi làm xa ? Hy hữu … hy hữu !”
Má Akiko đỏ bừng. Cô nhìn lão cứu giúp nhưng lão liếc sang nháy mắt với thằng bạn. Hai thằng phá ra cười toe toét.
Nhìn thái độ của họ, cô chửi thầm, rồi cầm ly rượu tu cho hết. Uống xong, cô thấy hơi choáng váng.
“Nè, giỡn chút thôi,” khứa xuề xoà. “Làm gì giận quá uống hết cả ly”.
“Tôi thiệt không thích ai giỡn kiểu đó”, Akiko nói với khứa.
“Xin lỗi,” khứa cúi đầu ra chiều lễ phép.
Akiko lăn tròn cặp mắt và tiếp tục bưng ly thứ hai vừa mang đến, lên uống.
“Bạn bố vui tánh,” lão nói “Con đừng ngại”.
“Vui tánh chứ,” khứa trả lời. “Đặc biệt với phụ nữ đẹp”.
“Bạn bố khen con đẹp”, lão nói, đưa tay xuống bàn, xoa lên đùi cô và bấu vào đầu gối. “Con nên cám ơn ông ta mới phải chứ !”.
Dưới bàn, lão bấu chặt hơn, có ý buộc cô phải nói lời lão muốn cô nói. Cô nhăn mặt tỏ vẻ khó chịu nhưng cũng buộc miệng, “Cám ơn ông”.
“Nói cho lịch sự một chút mới thấy được lòng thành”, lão nói, bàn tay lão bấu xuống, ép cho cô nói ra, và cô lập lại lời “Cám ơn ông!”
“Con có muốn nhảy với bạn bố một bản ?” lão hỏi.
“Nếu bố muốn con …”, Akiko cúi đầu đáp. “Thì con làm”.
“Vậy sao không mở miệng hỏi”, lão gằn giọng.
Má Akiko đỏ bừng vì xấu hổ. Càng tệ hơn là khuôn mặt của khứa nhìn cô tỏ vẻ ra thừa hiểu mối quan hệ bậy bạ của hai người. Nên khứa chỉ việc ngồi yên chờ cho Akiko chủ động trước.
“Chú …! Chú có muốn nhảy với cháu,” cô hỏi, gọi bằng cách kính nễ, vai vế, để chắc rằng khứa không có ý nghĩ bậy bạ với cô.
“Được không ông bạn, ?”, khứa quay sang tỏ ra xin phép lão.
Lão cười gật đầu, đưa bàn tay vỗ vỗ đầu gối Akiko, đoạn xọt vào trong váy ngắn, chộp nhẹ vào bẹn của cô. “Miễn sao đừng đi quá xa tầm mắt tôi,” lão cười, đưa một ngón tay vào quần lót cô kéo nó sang một bên. “Dù sao, ông bạn ạ, nó cũng là con dâu của tôi, tôi phải trông chừng nó khi thằng con tôi đi vắng”.
Khi lão nói, nhìn thẳng vào mắt khứa bạn, lão ấn ngón tay giữa mập ú vào cửa mình Akiko. Do thiếu sự kích thích trước, dâm thủy khô, nên cái đâm này hơi xót. Nhưng cái xót này vẫn không bằng sự sỉ nhục mà cô đang gánh chịu. Cô thực uất ức vì không thể làm cách nào khác hơn. Bàn tay lão cứ tiếp tục cọ quẹt lên xuống, trong lúc nói chuyện, làm cho một ít nước nhờn bắt đầu tiết ra.
Run run, Akiko bưng ly rượu nốc cạn. Cô chùn lưng xuống một ít và dạng hai chân xa hơn cho lão. Trước mặt bao nhiêu người, cô thấy thật mắc cỡ, nên chỉ đành cúi đầu nhìn xuống mà không dám làm gì khác hơn. Lúc đó, cô thấy váy bị tốc lên gần tới đùi, bàn tay lão thụt đều đặn vào ngay điểm giữa, càng lúc càng dễ dàng.