_ A lô, mẹ ạ, mẹ cho con số của mợ L với.
_ Mày đang ở đâu đấy?
_ Con đang ở nhà bà nội.
_ Ờ, thế mày đã lên bà ngoại chưa?
_ Con lên rồi. Mẹ cho con số của mợ để con báo tối nay con không lên bà ngủ được.
_ Ờ, để mẹ đi lấy sổ đã, mà bà có khỏe không?
_ Bà vẫn khỏe, nhanh lên mẹ, máy con còn ít tiền sắp hết rồi.
_ Thôi mày dập máy đi để tí mẹ gọi lại.
Sau khi có được số của mợ, tôi đi ra ngoài gọi luôn để thông báo tình hình.
_ A lô, mợ ạ, cháu H đây.
_ À H đấy à, đã lên bà chưa cháu?
_ Mợ không ở nhà à?
_ Không mợ đang ở trong nhà bà ngoại.
_ Vậy ạ, có lẽ cháu không lên được rồi. Trưa nay cháu say quá nên ngủ quên giờ mới dậy, chán thế cơ chứ.
_ Ừ, thế không lên thì ngủ nhà chú rồi mai lên cũng được.
_ Mợ ơi? Em nói lí nhí vào điện thoại.
_ Sao thế cháu?
_ Cháu nhớ mợ quá, chắc đêm nay không ngủ được mất. Làm sao bây giờ hả mợ?
_ Linh tinh, nhớ mợ hay nhớ cái gì khác?
_ Cháu nhớ mợ thật mà, làm gì có cái gì khác nữa.
_ Thôi đi ông tướng, lại còn giả vờ.
_ Mợ bảo cháu giả vờ cái gì? Cháu nhớ mợ thật đấy.
_ Thôi mợ không đùa nữa, mợ đang dở tay, mợ dập máy đây.
_ Khoan đã mợ, đêm nay mấy giờ mợ đi ngủ?
_ Hỏi làm gì? Chắc khoảng 9h gì đó.
_ Vậy đúng 9h cháu gọi điện tâm sự với mợ nhé. Hì hì.
_ Đừng, nói chuyện qua điện thoại đánh thức mọi người dậy mất.