VN88 VN88

Truyện 18+ có thật hay cực hay

_ H ơi, đi đâu rồi không biết, H ơi

Thôi chết rồi có lẽ bà đang đi ra chỗ bụi chuối, đời em lặn rồi, em nghe tiếng bước chân trên lá khô lạo xạo càng lúc càng gần. “Chết con rồi mẹ ơi” em nhủ thầm, bà gần tới nơi rồi. Mợ em cuống lên:

_ Làm sao bây giờ.

Đúng trong lúc nguy nan nhất thì trong đầu em lóe lên 1 tia sáng:

_ Bà ơi, bà đừng ra, cháu đang…. ( Em giả vờ như đang giặn và thở gấp ).

_ Xư bố anh, sao không vào nhà xí mà lại ra đây hả cháu? Bà em vừa cười vừa nói

_ Cháu đau bụng quá, chạy vào nhà xí thì con chó nó nằm ở đấy, bí quá cháu mới ra đây. Cháu bị đường ruột rồi bà ạ. Ui da đau quá.

_ Ừ, xong thì lấy đất mà lấp đi.

Em mừng như chết đi sống lại, cả hai mợ cháu thở phào nhẹ nhõm.

_ Mợ sợ gần chết, thôi cháu làm nốt đi còn về dưới kia.

Trong nỗi sợ hãi vừa rồi thì thằng nhỏ lại teo lại mới đau, giục mãi không chịu lên. Bực hết cả mình.

_ Bực mình quá, lên nào ” ku “, lên nào.

_ Không cửng được à?

_ Dạ, tại lúc nãy cháu sợ hết hồn, lên nào cái thằng này. Em dùng tay xóc cho nó lên mà nó không chịu lên, ức vãi đái.

_Thôi để lúc khác đi, mợ vào nhà đây. Cái quần của mợ cháu vứt đâu rồi?

Em đành tiu ngỉu nhặt cho mợ cái quần trong lòng thì ấm ức: ” Mẹ khỉ, đang sướng thì lại cụt hứng, tại con chó kia cả. Đi đâu để bà tao tìm suýt nữa thì bố hết đường về quê thăm mợ. Mẹ mày rồi thế nào cũng cho mày viên gạch vào đầu, đợi đấy con ạ “. Nhìn mợ em măc quần mà em thấy tiếc ra mặt rồi thở dài.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.