_ Không, ngượng cả mồm.
_ Đi mà mợ, nói cho cháu nghe đi. Vừa nói em vừa dấn người.
_ Nói một lần thôi nhé.
_ Một lần cũng được, mợ nói đi.
_ Mình ” địt ” nhau đi.
_ Cái gì, cháu nghe không rõ. Mợ nói lại đi.
_ Mợ không nói to được đâu, bà nghe thấy đấy. Mà cháu chơi gian nhớ, vừa nãy mợ bảo chỉ nói một lần thôi mà.
_ Đi mà mợ, nói sát vào tai cháu đi, thế mới nghe rõ.
_ Một lần nữa thôi đấy.
_ Dạ vâng.
Mợ ghé miệng sát tai em rồi thì thầm:
_ Mình ” địt ” nhau đi.
_ Thì cháu đang ” địt ” mợ đây mà, mợ còn muốn cháu ” địt ” thế nào nữa.
Vừa nói em vừa cười, mợ em dí ngón tay vào trán em:
_ Đồ khôn lỏi!
Mợ vừa dứt câu em rút thằng nhỏ ra khỏi âm hộ mợ:
_ Sao thế, không ” ấy ” nữa à?
_ Lại ” ấy ” nữa. Cháu chán quá, mất hết cả hứng. Mợ dùng từ khác đi.
_ Được rồi, mợ đổi được chưa. Đòi hỏi quá đi mất, thế có ” ấy ” nữa không?
_ Lại ” ấy “. Mợ nói lại đi.
Mợ em mỉm cười lườm rồi ghé sát tai em:
_ Thế mình có ” địt ” nhau nữa không, sao lại rút chim ra vậy.
_ Có chứ, cháu ” địt ” mợ tiếp đây này.
Em tụt hẳn quần mợ vứt sang một bên, để mợ dựa lưng vào tường, hai tay em nhấc hai chân mợ lên bảo:
_ Mợ cầm chim cháu nhét vào bướm mợ đi, tay cháu bận mất rồi.
Mợ nhìn xuống phía dưới rồi cầm thằng nhỏ của em căn chỉnh: