_ Chẹp, đã bảo là không được rồi mà, bà đang ngồi ngay ngoài nhà, cháu mà làm là bà biết ngay.
_ Sợ gì, bà đang nói chuyện không vào đây đâu mà mợ lo.
_ Mợ sợ lắm, không dám đâu.
_ Đi mà mợ, tí nữa cháu đi rồi.
Thấy em năn nỉ nên hình như mợ chịu:
_ Thế thì mợ cháu mình ra sau nhà, chứ trong buồng không được đâu, mợ sợ lắm.
Em mừng húm. Cuối cùng thì mợ cũng nhận lời. Mợ nhẹ nhàng đặt đứa bé nằm xuống, em đứng lên nhưng tay vẫn không rời khỏi âm hộ của mợ.
_ Thế không bỏ tay ra cho người ta đi à.
_ Dạ. Đi nào mợ, mình ra sau nhà đi.
Mợ em mỉm cười lém lỉnh:
_ Chỉ thế là nhanh.
Mợ mở cửa bước ra nhưng em thì phải bò ra như lính biệt kích vậy. Mợ đi trước, em đi sau nhìn mông mợ mà thèm quá, muốn nhảy tới bóp quá trời. ” Chẹp, tí nữa là được bóp gì mà phải vội “, em nghĩ thầm.
Sau vườn nhà có bụi chuối rất to mọc sát cạnh tường nhà, đứng bên này không thể nhìn sang bên kia được. Sau vườn còn có 1 cái ao khá rộng, người ta đắp 1 cái đê nhỏ để ngăn nước mùa lũ nữa. Mợ em đứng dựa người vào tường nhà rồi thủ thỉ:
_ Bây giờ muốn làm gì thì làm đi, nhưng khẽ thôi cẩn thận trong nhà bà nghe thấy.
Đúng là em có nghe thấy âm thanh của hai bà khi đang nói chuyên thật, em hơi lo, nhưng lúc bấn lên rồi thì bất chấp. Em tụt quần mợ em xuống đến ngang đùi rồi cúi xuống lấy lưỡi liếm dọc khe âm hộ của mợ, không còn mùi khai nữa nhưng cái mùi kích thích thì vẫn còn nguyên. Mợ em đẩy đầu em ra nói lí nhí: