Xem ra mợ em khá là quyết tâm nên em đành thôi, rón rén em ra chỗ cửa buồng thông với gian ngoài nhìn qua tấm rido mỏng thấy hai bà vẫn đang ngồi nói chuyện. Em lại rón rén đi về phía giường của mợ:
_ Vậy cháu ngồi đây nói chuyên với mợ một lúc. Ngồi ngoài kia chán lắm, em ngủ rồi hả mợ?
_ Ừ, em nó vừa mới ngủ.
Em ngó nhìn mợ bế đứa bé, thấy nó đang ngủ khá say. Em ngồi xuống đằng sau mợ thủ thỉ:
_ Hôm nay mợ không đi làm đồng à?
_ Bây giờ làm cỏ đã chưa làm được. Mà cũng đang thiếu nước.
Em liền đưa tay sờ vào âm hộ của mợ rồi day day.
_ Thôi cháu, đừng sờ nữa, mợ hết quần lót để mặc rồi.
_ Ơ, thế mợ không măc quần lót à?
_ Không, có mấy cái mợ chưa kịp giặt.
_ Ôi dào, không mặc thì càng mát chứ sao. Cháu có mặc sịp bao giờ đâu, cứ để nó lủng lẳng cho thoải mái.
_ Không mặc sao mợ dám ra đường, Từ đêm hôm qua đến giờ cháu làm mợ tốn hai quần lót rồi đấy, thôi bỏ tay ra đi không lại làm ướt quần mợ bây giờ.
_ Kệ, hì hì. Em lại cho tay vào trong quần móc âm hộ của mợ, vì vướng phải bế đứa bé nên mợ em không chống cự lại được.
_ Sao cháu thích sờ “bướm” mợ thế, không thấy chán à.
_ Chán gì thì chán chứ được sờ ” bướm ” mợ thế này cháu sờ cả ngày.
_ Nỡm, chỉ thế là giỏi.
_ Mợ cho cháu ” địt ” đi mợ, tí nữa cháu về dưới nội rồi không được ” địt ” mợ nữa thì cháu thấy bứt rứt lắm.