_ Sờ bên ngoài thôi, đừng móc vào bên trong mợ buồn. Một tay mợ giữ lấy tay em. Em quay mặt vào nhăn mặt bảo:
_ Mợ cứ kệ cháu đi mà.
Em bỏ tay ra khỏi quần mợ thấy ngón giữa bóng láng, em đưa lên mũi ngửi thấy có mùi hơi khai khai, hơi nồng và mùi gì nữa rất khó tả nhưng lại rất kích thích em.
_ Khiếp bẩn thế, sáng nay mợ chưa rửa đâu đấy. Mợ phì cười nói nhỏ.
Em cười hì hì rồi định đưa tay lên mũi của mợ thì mợ giữ tay em lại.
_ Khiếp, bẩn quá đi mất.
Em lại thọc tay vào quần mợ vừa ngó ra ngoài. Mợ em giũ tay em lại.
_ Thôi đừng sờ nữa, bà biết bây giờ
Em quay mặt vào nói như năn nỉ:
_ Cho cháu sờ đi mà, đã không cho cháu “ấy” rồi, mà cháu nhìn ra ngoài cơ mà mợ lo gì.
_ Khiếp làm gì mà thèm thế, đấy sờ đi nhưng đừng móc vào trong nhé mợ buồn lắm.
Em măc kệ cứ cho ngón giữa vào trong rồi ngoáy.
_ Đã bảo đừng cho vào trong rồi mà.
_ Kìa mợ!
Thấy em có vẻ năn nỉ nên mợ để yên cho em ngoáy. Nhưng phải thừa nhận là em thấy rất mỏi tay, vì em đứng bên cạnh mợ nên hơi trái tay. Không chịu được em đánh liếu đứng đối diện với mợ, lúc này việc sờ mó đã dễ dàng hơn.
_ Không nhìn ra ngoài mà để ý à?
_ Không sao đâu mợ. Em vừa thở nhanh và mạnh vừa nói ( Vì lúc đó khá là hồi hộp )
Ngoáy được một lúc thí nước âm hộ của mợ ra khá nhiều, âm hộ của mợ cũng co thắt liên tục bóp lấy ngón giữa của em, vừa chơn lại vừa ấm nơi ngón giữa, thỉnh thoảng em còn nghe thấy tiếng nhép nhép rất chi là kích thích.