_ Em đứng đây làm gì?
_ Em đứng canh chó.
_ Ờ. Thế mẹ đâu rồi em?
_ Mẹ em đang cho lợn ăn.
_ Chỗ nào? ( Đúng là em không biết chuồng lợn ở đâu cả, vì từ hôm về em như bị tù giam lỏng không giám ra ngoài vì sợ chó đớp ). Nó chỉ tay vào góc vườn đằng trái nhà bảo:
_ Kia anh kìa.
_ Ờ được rồi, thôi em vào nhà đi, con chó cũng chạy đâu mất rồi không phải lo đâu.
Thằng Tr chạy thẳng lên nhà, em đứng dậy vắt khăn lên dây phơi quần áo, ưỡn người ra phía trước đánh hai tay ra hai bên nhìn ra phía chuồng lợn bỗng em nảy ra một trò. Ngoái nhìn lên nhà thấy bà đang bế đứa bé, còn thằng Tr vừa ăn xôi vừa nhìn vào tivi, em cười thầm ” hè hè ” rồi rón rén đi về phía chuồng lợn. Vừa đi em vừa cảm thấy hồi hộp, tim đập nhanh, trong bụng thì có cảm giác như chuẩn bị vào phòng thi vậy ( chắc các bác hiểu cảm giác đó ), còn thằng nhỏ đang cứng dần thấy rất nóng và tức. Ra đến chuồng lợn thấy mợ đang thái một cây chuối:
_ Mợ đang làm gì đấy ạ?
Mợ ngẩng lên nhìn em:
_ À mợ thái ít chuối trộn vào cám cho lợn ăn ấy mà.
Em đến ngồi cạnh thủ thỉ gần tai mợ:
_ Đêm qua sướng thật đấy mợ ạ, lúc nãy cháu băn khoăn không biết là thật hay là mơ nữa. Là thật hả mợ?
_ Khiếp, làm cả đêm, bây giờ lại còn giả vờ nữa.
_ Thế là thật hả mợ?