Phần 4: ” Vụng Trộm Và Cảm Giác ”
_ Anh H ơi dậy ăn bánh này!
Lim dim đôi mắt thấy thằng Tr tay cầm cái bánh, miệng thì nhoe nhoét bột, vừa nhai vừa gọi em:
_ Ăn gì mà bôi hết cả ra miệng thế em?
_ Anh ăn bánh ” Khảo ” không?
_ Ở đâu mà ăn?
_ Dậy đi cháu, ra ăn lộc bà lấy ở trên chùa tối hôm qua đi này. Bà em ngồi ở bàn uống nước bảo.
_ Bà về rồi ạ?
_ Ừ.
Em vừa ngáp vừa hỏi:
_ Lễ chùa gì mà khuya thế bà?
_ Gớm, ngày rằm hay mồng một tháng nào cũng có người hầu cả, mà toàn hầu vào buổi đêm. Đêm qua hầu đến tận hai giờ sáng.
_ Thế ạ.
_ Cháu ăn bánh ” Khảo ” đi, hay xôi đây này.
_ Dạ thôi, ăn cái bánh đấy khô lắm cháu không ăn được, hồi bé cháu còn thích chứ bây giờ cháu thấy khó ăn lắm.
_ Thế thì ăn xôi đi, xôi gấc đấy.
_ Dạ vâng.
Em véo một miếng bỏ vào mồm nhai ngồm ngoàm thấy rất ngon định ăn tiếp nhưng cảm thấy mắt có gỉ, khó chịu quá nên em bảo:
_ Để cháu ra rửa mặt rồi vào ăn cho ngon.
_ Ừ thế ra rửa mặt đi.
Em đứng dậy đi ra ngoài thì thấy ” Security ” vừa vẫy đuôi vừa gầm gừ đứng trước cửa:
_ Tr đuổi hộ anh con chó cái.
Thằng Tr cầm cái chổi chạy ra lùa được con chó ra sau nhà, lúc đó em mới bước ra ngoài. Ra đến sân bể, em vục mặt vào thau nước rồi lấy khăn ướt lau khô, thật là sảng khoái và tỉnh táo. Chợt em chợt nhớ lại truyện xảy ra đêm hôm trước rồi nghĩ thầm ” không biết đêm qua là mơ hay thật nhỉ, có phải là mình đã được phang mợ rồi không “. Bỏ cái khăn ra khỏi mặt em thở dài một tiếng, nhìn ngang ngó dọc để xem mợ ở đâu thì thấy thằng Tr đứng bên cạnh: