Vừa về đến cổng ngõ em rú ga phi xe vào thì một con chó mực từ góc vườn lao ra nhảy xổ vào xe, cũng may mà em nhảy nhanh sang một bên chứ không thì phải đi tiêm vài chục mũi phòng dại mất. Vừa giữ xe vừa gọi bà ra đuổi hộ con chó, bà tôi ra đuổi mãi mới được. Dựng xe vào nhà tôi bảo bà:
_ Chó gì mà giữ thế bà, sao bà không bán đi lỡ nó cắn người ta lại tốn tiền đền.
_ Nó mới đẻ nên mới giữ thế chứ bình thường nó cũng hiền.
_ Mỗi mình bà ở nhà thôi à, thế mợ với hai em đâu rồi ạ ?
_ Nó ở ngoài ruộng, còn hai đứa con gửi bên bà ngoại rồi, tối mới về, có hôm còn ngủ luôn bên đó. (Chú thích: bà ngoại tôi với mợ vốn không ưa gì nhau kiểu như “mẹ chồng nàng dâu”)
Em lấy quả dưa hấu đưa cho bà để bà thắp hương rồi ngồi nói chuyện thăm hỏi linh tinh. Cũng định ra ngoài chơi cho nó thoáng nhưng Security đang án ngữ trước cửa nên em cứ ngồi nhìn ra ngoài mà không biết làm gì. Ăn cơm trưa xong em nằm luôn xuống sàn đá ngủ cho mát . Trời thì nóng mà lại không có điện nên trằn trọc mãi hơn 3h buồn ngủ quá em thiếp đi lúc nào không hay. Đang ngủ thì nghe tiếng bà em gọi dậy ăn cơm, em giật mình nhìn đồng hồ đã hơn 6h mẹ nó rồi, em bảo:
_ Thôi chết, sao bà không gọi cháu dậy sớm, chắc cháu không ăn cơm nữa đâu, cháu phải vào trong kia đây.