_ May quá không sao mợ ạ. Em dựng xe đi thẳng vào nhà ngồi xuống ghế để trấn tĩnh lại, thở dài một phát em chửi thầm ” Mẹ con chó, làm bố sợ hết cả hồn, cho mày ăn riềng bây giờ “.
_ Bà đâu rồi cháu, mà cháu vừa đi đâu thế. Mợ em đặt mâm cơm lên bàn rồi hỏi em.
Em chợt sực nhớ ra kế hoạch của mình mà cười thầm rồi trả lời:
_ Cháu vừa đèo bà với bà nào ra chùa rồi.
_ Thế mấy giờ bà về để mợ đi đón.
_ Bà bảo tối nay bà không về, bà ngủ ở nhà bà X sáng mai mới về. ( Ngu gì nói ra toàn bộ nhỉ )
_ Thế à. Thôi cháu ra rửa mặt mũi chân tay rồi chuẩn bị ăn cơm.
_ Vầng.
Ngồi ăn cơm thấy thằng Tr toàn chan nước rau vào bát cơm để ăn em nảy ra một ý để gợi lại câu chuyện đêm qua cho mợ em nhớ:
Ê, ăn ít nước thôi em, đêm lại buồn đi tiểu rồi lại đái dầm đấy. Nói xong em nhìn mợ em rồi cười, mợ nhìn thấy em như thế cũng chỉ mỉm cười . Thằng Tr xoạp miếng cơm xong thấy anh nói thế thì kêu:
_ Ứ ừ!
Bữa cơm trôi qua nhanh chóng, em ngồi ở bàn uống nước xem tivi với hai đứa nhỏ, mợ em thì rửa bát. Ngồi xem tivi mà em nghĩ không biết đêm nay hành động như thế nào đây, hay cứ vào bừa như đêm hôm qua, thôi kệ đến lúc đó hãy hay. Em nhìn đồng hồ trên tường chỉ mong sao cho nhanh đến giờ đi ngủ mà tổ sư nó cứ chạy cạch cạch rõ chậm. Sao thời gian trôi qua chậm thế không biết, làm em sốt hết cả ruột. Ngồi mãi tê hết cả mông, em liền đứng lên đi lại trong nhà cho thoải mái, thấy mợ em đi lên nhà em bảo: