Có đôi lúc ngồi một mình trong phòng làm việc ở trung tâm, nhìn thấy dáng Châu đi nhanh nhẹn len qua đám bàn giấy để đưa hồ sơ văn kiện, tôi lại nhớ lại thời tuổi học sinh cắp sách đến trường của mình. Nhìn vóc dáng trẻ trung của em, đôi gò vú cao nhú lên sau làn áo mỏng gợi tình, dáng đi thoăn thoắt, đôi mông đung đưa theo nhịp điệu bước chân em khiến không ít lần tôi thầm ganh tỵ. Tuy bản thân tôi cũng không đến nỗi nào nhưng tôi vẫn thích ngắm nhìn em chăm chú, luôn muốn ở cạnh em, đi bên em mà không hiểu nỗi lý do vì sao. Rồi một ngày nọ tình cờ lên mạng internet vào trang tình cảm, tôi lấy 1 nickname mới, rồi đưa tình huống của mình nhờ góp ý thì thật bất ngờ, có một số hồi âm nói rằng tôi đã yêu, đã có cảm tình với người đó.
Chính điều này làm tôi bất ngờ và đau khổ. Bất ngờ là vì tôi không tưởng tượng nổi cô trợ lý hay quan tâm chăm sóc mình mọi ngày lại khiến cho mình có tình cảm đồng tính luyến ái, đau khổ là vì tôi nhận ra mình không thể thiếu Ngân Châu trong công việc cũng như trong tình cảm. Sự cô đơn trống trải về tình cảm trong những ngày tháng sau khi chia tay bạn trai, những ngày tháng một mình giải quyết những nỗi buồn riêng trong công việc, Ngân Châu lúc nào cũng ở kế bên tôi đến nỗi tôi không còn biết xem em là em gái hay ai đó nữa… Ngân Châu dường như cảm nhận được sự đau khổ của tôi mỗi lần tránh mặt em cho nên em cũng ít nói hơn, và ít gặp mặt tôi hơn. Công việc của tôi vì thế mà đã bị đình trệ đi, gián đoạn dang dở do Ngân Châu vừa xin nghỉ phép về thăm quê nhà vài hôm.