Quốc liếc mắt thấy Thu Hà bơi sang chiều hướng khác xa chàng. Quốc bơi theo Ngọc Anh cho đến khi nàng trồi lên mặt nuớc, tháo mặt nạ để làm sạch nước trong đó. Quốc đến gần hỏi : “Cảnh đẹp quá ! Ngọc Anh thấy thế nào ……”Ngọc Anh quay lại đáp : “Tuyệt đẹp ! Tôi có thể ở đây suốt ngày, không chán ”
Quốc trố mắt nhìn sóng nước đập tung toé vào cặp vú đầy khêu gợi, cái mà chàng có thể nhìn thấy dưới chiếc áo lót. Khi nàng dìm mình xuống nước cho tới cổ thì chàng lại để ý đến đôi mắt đen hạt huyền trong sáng như sao trên trời.
Quốc muốn giữ cuộc nói chuyện dài lâu, lên tiếng hỏi “Sơn đâu rồi ? “Ngọc Anh chỉ về phía cách nàng chừng hai chục mét có hai thân hình của một người đàn ông, và một người đàn bà đang dập dờn trên sóng : “Tôi nghĩ Sơn đang ở đó, tôi không thể giữ anh ấy luôn bên cạnh ”
Quốc cười “Thu Hà bơi rất giỏi, tôi không bằng cô ấy. Tôi thích thả trôi, bồng bềnh trên sóng và ngắm nhìn …… “. Ngọc Anh nói ; ” Chúng ta hãy xem những gì quanh đây. “rồi nàng đeo mặt nạ và ngậm ống hơi vào miệng lặn xuống.
Quốc hăng hái bơi theo nàng. Chàng luôn luôn liếc mắt theo dõi Ngọc Anh và không bao giờ để cặp vú khêu gợi của nàng rời khỏi cặp mắt đam mê của chàng.
Đến gần trưa, hai cặp đã đoàn tụ với người hôn phối. Từng người một, họ tháo chân nhái, leo lên tầu. Trên đường về phòng riêng, họ tạt qua quầy rượu vì ở đó họ được uống rượu và thức ăn miễn phí.