VN88 VN88

Trắng lạnh – Truyện 18+

Đêm xuống. Lầu Sơn nhường cái giường duy nhất cho nàng. Một tấm màn được chắn ngang chia đôi khu vực. Hắn xuống đất nằm. Ngủ ngay. (Truyện của tác giả Kinh Bích Lịch). Tiểu Châu không sao ngủ được. Nàng không thể ngủ khi chưa làm rửa ráy như nàng vẫn thường làm lúc ở Trụ sở. Cả ngày đi đường nóng nực khó chịu lắm. Nhưng ở đây làm gì có nước cho nàng tắm. Vỏn vẹn chỉ là bình nước uống. Nhưng cũng đủ cho nàng vệ sinh “nơi ấy”. Nhưng hắn lại ở đây. Nàng hãy còn sự ngại ngùng của một thiếu nữ.

Trời càng khuya. Nàng ngồi dậy, ron rén rót một chút nước còn lại trong bình. Tiếng nước róc rách đổ vào thau. Nàng sợ Lầu Sơn thức giấc. Nhẹ nhàng nàng trạch quần xuống. Nhúng nước vào khăn. Định lau thì Lầu Sơn trở mình. Hắn quay lưng về phía nàng. Dường như hắn đoán biết nàng định làm gì. “Các cô thích tắm táp lắm à”. Hắn nói rồi thở khò ra ngủ. Như là cố tình cho nàng tự nhiên hơn.

Trời sáng. Nàng chuẩn bị gọn gàng theo hắn học cỡi ngựa. Nàng thông minh. Hắn là thầy giỏi nên chẳng bao lâu nàng đã cởi được. Hắn dạy nàng cách điều khiển đàn ngựa đông đúc. Nàng làm theo rất cừ. Nhưng suốt ngày hắn chỉ vài lời vỏn vẹn với nàng. Hành động của hắn thật lạ!

Thấm thoát 3 tháng trôi qua. Tiểu Châu như học được rất nhiều ở Lầu Sơn. Không chỉ cách chăn ngựa, cách nhìn thời tiết, đếm sao; ngay cả cách vá lều, đốt lửa và nấu súp. Món súp tuyệt chiêu của hắn. Bây giờ nàng thấy Lầu Sơn thân thiện hơn nhiều dù không ở lời nói như ánh mắt nhìn của hắn. Còn giọng hát của hắn nữa. Nàng thích nghe hắn hát nhất. Ít ra nó còn hay hơn đoàn văn công ở Trụ sở. Được dục ngựa trên đồi hoang, nghe hắn ngâm nga cũng là một điều thú vị với nàng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.