Theo bà Hà, mỗi ca đi nhanh như vậy, nhà nghỉ sẽ được 60 – 70 nghìn. Những người chở đi được 40 nghìn. Các cô gái cũng còn được 70 – 80 nghìn, những người như bà thì chỉ được 20 – 30 nghìn, còn lại là các khoản khác.
5 phút sau, một gã đàn ông ngoài 40 tuổi có “nét mặt” chở cô bé tên “Linh nhỏ” đến. Tôi đồng ý cho Linh ngồi phía sau và bắt đầu kéo ga, chạy xe theo hướng chỉ tay của “cô gái 19 tuổi”.
Điểm đến là một khách sạn 5 tầng không số, không địa chỉ, ngoài cái tên: PĐ Hotel (nằm ngay trên địa bàn phường Xuân Hòa, cách khu vực trà đá môi giới mại dâm gần 1km).
Ngoài cái khách sạn có vẻ sang trọng này xung quanh không có nhà nghỉ, nhà khách hay bất cứ một phòng trọ nào khác. Linh đưa tôi vào nhận phòng với một cung cách rất chuyên nghiệp như là một khách quen.
Vừa thấy Linh bước vào, ông chủ khách sạn hồ hởi chào tôi rồi lấy chìa khóa phòng nghỉ đưa cho Linh mà không cần phải “thủ tục giấy tờ” gì. “302 nhé”.
Tôi theo Linh đi lên tầng, bên trong khác hẳn bề ngoài, tất cả các phòng hầu như rất sơ sài, giường đệm cũ và nồng nặc mùi ẩm ướt. Tiếng rên rỉ vọng từ phòng kế bên nghe rất nhạy cảm, chốc chốc lại nghe tiếng bước chân và cười nói của nam, nữ qua lại.
Cơ quan chức năng nói gì?
Trao đổi với chúng tôi, ông Vương Đình Hùng – Trưởng Công an phường Xuân Hòa thừa nhận có tình trạng “mại dâm trà đá” nêu trên nhưng “nếu xét tổ chức, ổ nhóm mại dâm thì trên địa bàn không có ổ nhóm nào”.