Quỳnh Huơng uống gấp quá, sặc là phải! Từ từ thôi, phải nhấp truớc môi một tí rồi mới hớp vào họng, như vậy không bị sặc . Coi nè .
Nói xong cô ta cầm ly ruợu lên đưa lên môi nhấm nhẹ qua làn môi đỏ tuơi như trái táo rồi hớp xuống một tí rồi bỏ ly xuống .
Uống như phụ nữ phải chậm rãi và phong cách thì mới đuợc .
Anh Tá mỉm cuời nói:
Phải đó, Quỳnh Huơng ráng nhé . Mỹ Linh lịch lãm trong chuyện này lắm .
Em từng đi uống với giới doanh nghiệp nên quen rồi .
Tôi mắc cỡ đỏ mặt lên, có lẽ vì ruợu làm tôi thấy nóng ran khắp cổ và lưng tôi. Nhìn Uyển Vi và Thảo Suơng cũng uống theo như Mỹ Linh nói tôi cũng cầm ly lên uống lại một lần nữa . Thấy tôi uống không quen, chị Dung bảo:
Em uống không đuợc thì đừng ép, nhưng phải tập cho quen nhé . Hôm khác chị em mình tập duợt cái cách uống ruợu đuợc chứ ??
Em sẽ ráng . Tôi trả lời .
Cuộc ăn tối tiếp diễn sau khi anh Quân và chị Hà theo nhau vào phòng . Chúng tôi ăn uống vui vẻ với nhau tới khuya thì thấy mệt mỏi vô cùng . Anh Tá dàn xếp:
Các em đi vũ truờng nhé ?? Anh thu xếp xong rồi, chúng mình đi chơi cho vui đêm nay để ngày mai là bắt đầu công tác đấy!
Nghe vậy cả bọn nhao nhao lên huởng ứng . Thê là chúng tôi đến vũ truờng . Đây là một vũ truờng thuợng hạng, không khí nhộn nhịp vô cùng vì hôm đó là tối thứ bảy . Vào trong thì cả năm chúng tôi không cần chờ đợi gì xúm vào một đám nhảy nhót vui đùa như đám học sinh trốn nhà đi quậy vậy! Thật ra ở vũ truờng này không nhiều cái đám “học sinh” lắm, mà phần nhiều là các nguời đã lớn dáng vẻ ra chiều đàng hoàng chứ không “bát nháo” như cái đám sinh viên mà tôi từng thấy ở các vũ truờng nhỏ hơn. Tôi thấy có khá nhiều khách ngoại quốc cũng đang quay cuồng nhảy nhót nói cuời huyên náo .