Mà chị đọc nó rồi chứ ??
Làm sao dám đọc ?? Cái đó vừa phát hiện thì bị toán kiểm tra bỏ vào bọc rồi!
Vậy sao biết nó là quyển nhât ký của con…bé ??
Chỉ nghe nói phong phanh có quyển nhật ký gì đó của một nhân viên bộ ngoại giao đang tìm, nhưng chưa ai đọc vì đó là hiện vật thuộc vòng điều tra của bộ mà!
Khang nghe nói mới thấy “thoải mái” một chút vì ít ra những gì cô gái viết ngoài cô ra, rất có thể chỉ có Khang đọc mà thôi.
Tuyết nè! Rảnh không?
Mới ở tập thể dục xong ra đang tính về nhà .
Ở Câu Lạc Bộ hả ?
Đúng rồi!
Mình tới đón Tuyết đi ăn cơm tối nhé!
Sao bảnh vậy ta?
Có việc muốn trao đổi đuợc không?
Okay, anh ngốc! Lẹ lên nhé .
Từ xa Khang đã thấy Tuyết đang ngồi uống nuớc với một vài cô bạn trong cơ quan. Vừa tấp xe vào thì Tuyết đã ùa ra nhảy lên xe Khang ngồi rồi dang tay vẫy chào đồng nghiệp đang nhìn theo đầy thắc mắc .
Ngồi phía sau Khang, Tuyết vòng tay qua eo ôm chặt cứng làm Khang thấy ấp úng truớc cử chỉ âu yếm bất ngờ này của cô bạn . Thực ra Khang và Tuyết vào làm trong cục hàng không dân dụng cùng thời điểm như nhau. Lúc truớc hai nguời chỉ quen biết như thuờng, nhưng rồi càng lúc nhu cầu công việc càng làm cho Khang có nhiều cơ hội giao tiếp với Tuyết hơn. (Truyện từ Cõi Thiên Thai) Còn Tuyết truớc giờ có nhiều chàng trai đã đến với cô, nhưng họ chỉ xuất hiện đuợc một thời gian thì thôi không thấy nữa! Nghe nói Tuyết thuộc hạng con gái thay bồ như thay áo, với cô tình yêu chỉ là trò chơi cút bắt!