Anh Quân nói: Chúng tôi không phán xét hành động của em, chỉ biết như thế có nghĩ là em cũng đã biết tình dục rồi!
Tôi gật đầu xấu hổ . Chị Hà nói thế bản lãnh của em làm cho đàn ông ra đuợc bao nhanh?
Thật khốn nạn! Tôi có phải con điếm đâu sao lại có “bản lãnh” cho đàn ông ra nhanh bao nhiêu?
Chị Hà hỏi: Thế lúc đầu em quan hệ với nguời anh bao lâu thì anh ta ra?
Không chịu nổi nữa, tôi ngồi thụp xuống sàn nhà lấy tay che đậy lại phần nào thân thể của tôi. Chị Hà nói: Đừng mắc cỡ, hãy nghĩ đây là công việc “tôi hệ trọng” của em!
Tôi nói: Chúng em chỉ qua loa một buổi ngắn, em không nhớ!
Anh Quân hỏi: Thế anh ta có làm lâu không?
Không lâu lắm, nhưng cũng đủ làm cho em ra nuớc . Tôi nói như kể tiếp: Anh ấy cho em nằm trên nguời anh ấy rồi chúng em tập thử cách làm tình! Lần ra đầu tiên anh ấy bắn trên bụng em. Lần sau thì anh ấy có làm khoảng năm phút thì ra.
Thế còn lần sau? Chị Hà hỏi tôi.
Lần với ông Lâm sao?
Chị Hà gật đầu .
Ông Lâm chơi gái có hạng, em chỉ biết ông cùng với em quan hệ ở khách sạn lúc em mới vào làm không lâu. Ông ta chơi giói lắm, nhưng em nghĩ cũng khoảng muời, muời lăm phút gì đó thì ông ta gục trên bụng em.
Thế cũng giỏi đấy! Anh Quân cuời một cái làm tôi thoả mãn sung suớng, vì chưa bao giờ tôi thấy anh ta cuời từ lúc gặp tới giờ!
Bây giờ em phải lên giuờng với tôi!