Tôi chào bố, ông bảo:
Tháng sau cho con vào đó tập sự đấy! Bộ đã đồng ý với bố rồi . Con phải ráng lên nghe!
Nghe vậy tôi cũng thản nhiên, vì tôi biết cái này sớm muộn cũng đến thôi, ở nhà mọi chuyện đều do bố tôi sắp xếp cả!
Tôi lên lầu về phòng mình bắt gặp anh ba tôi. Anh nhìn tôi hơi khác lạ hơn mọi khi tôi không hiểu có gì kỳ kỳ với anh.
Tuần ấy sinh nhật 19 tuổi của tôi.
Nhiều bạn bè đến dự, có cả các bạn trong quân đội của bố tôi đến nữa xe hơi đậu hết cả con đuờng trong khu biệt thự chỗ chúng tôi ở . Mẹ tôi mừng tôi một cái hộp son phấn có khắc hai chữ “Quỳnh Huơng” cho tôi. Bên trong một cái dây chuyền óng ánh bằng vàng rất đẹp! Tôi sung suớng đón nhận mọi tình thuơng.
Tiệc tùng say sưa xong thì đám bạn tôi ra về cả, các bạn bố tôi lại kéo nhau đi chỗ khác say sưa tiếp . Mẹ tôi cũng đi với các bà bạn đánh bài ở nhà một nguời quen. Còn lại mình tôi trong phòng và một đống quà cáp bề bộn trong phòng.
Tôi vào nhà tắm cởi quần áo ra định tắm rửa rồi đi ngủ thì nghe anh tôi gọi:
Huơng ơi! Đâu rồi!??
Tôi ấp úng trả lời:
Em trong này, đang tắm!
Anh tôi lại gần của bên ngoài nói vọng vào:
Happy birthday công chúa! Anh từ Saigòn chạy suốt đêm mới về kịp để cho em cái này!
Tôi đang trong trạng thái không có quần áo gì, ra cũng dở mà đứng yên cũng dở . Tôi bảo anh: