Một thời gian sau, sự tò mò của tôi đã không chấm dứt ở mức độ đó, tôi suy nghĩ và suy nghĩ, tôi tìm cách và tìm cách . Cuối cùng tôi nghĩ ra một cách , hôm đó sau khi giúp chị mang hàng ra chợ bán, tôi quyết định không đi học ngày đó và trở về nhà để chuẩn bị mọi thứ . Tôi đi vòng ra sau nhà , nơi căn nhà tắm . Tôi quan sát chung quanh và tìm ra một nơi tiện lợi . Bên hông nhà tắm có một miếng cao su dùng để che nắng, che mưa, tôi dùng kềm để tháo thanh nẹp miếng cao su ra và lấy dây thun buộc lại đầu để giữ tạm nơi đó. Sau khi xong xuôi thì tôi trở ra chợ để giúp cho chị tôi bán hàng, chị ngạc nhiên vì thấy tôi không đi học, tôi nói với chị là tôi bệnh và đã xin nghỉ học ngày hôm đó. Chị nói, “thôi tôi về đi để chị ở đây bán được rồi” , nhưng tôi không chịu và nhất định ở đó giúp chị, cuối cùng thì chị cũng bằng lòng để tôi giúp và chỉ trách yêu với tôi thôi. Cũng nhờ tôi ở đó với chị mà phát hiện ra anh Lân, người láng giềng đã thương thầm chị từ lâu . Tôi biết anh ta hay ve vãn chị những lúc không có mặt tôi, còn khi có mặt tôi anh làm ra vẻ tình cờ ghé ngang. Tôi không thích anh ta lắm, nhưng vì nễ chị nên tôi không có biểu lộ gì quá đáng để làm mất mặt chị .
Tôi giúp chị bán hết ngày hôm đó và giúp chị mang gánh về nhà . Sau khi cơm nước xong tôi lấy bài ra học và ngồi chờ đợi “thời cơ” đến. Khi chị lấy quần áo và đi vào nhà tắm thì tôi đã có chuẩn bị trước, ngụy trang sẵn một cái gối ôm lót dưới mền trông giống một người đang nằm ngủ . Xong xuôi tôi mở cửa trước để đi vòng ra phía sau, nơi căn nhà tắm, tôi nghe lạo xạo tiếng thay đồ của chị thì thấy mừng thầm trong bụng, tôi rón rén tháo giây thun buộc cây nẹp cao su ra, không một tiếng động nào . Tôi vén miếng cao su qua một bên để hé cái đầu nhìn vào . Vì nơi đây thật là tối nên chị tôi không thể nào nhìn thấy được, nhưng ngược lại tôi thấy rõ chị mồn một từ đầu tới chân . Ồ kìa, chị chỉ còn lại chiếc xì líp nhỏ nhắn, chị đang quay lưng về phía tôi không mãi may có một sự ngờ vực nào cho sự hiện diện của tôi.