Người đàn bà sồn sồn này là vợ thứ hai của chú Năm khi bà vợ trước đã chết vào thời kỳ còn giặc giã. Vợ con chết hết khiến chú Năm buồn tình sau thởi gian trở về từ trại cải tạo. Nhưng thét rồi, nỗi buồn của chú cũng nguôi ngoai. Chú làm nghề sửa máy cày mướn cho bà con trong vùng rồi gặp thiếm Năm, con gái của ông Bảy Phước, là một điền chủ có tiếng trong vùng Thiếm Năm kén chồng đến gần 30 tuổi, chang để ai vào mắt, tình cờ gặp chú Năm đến sửa máy cho cha. Không biết chú Năl 1 có tài cán chi mà Thiếm xin cha cho chú Năm lấy thiếm về làm vợ Chú Năm rất hãnh diện về việc này, cho nên chú cũng thường “trả ơn” cho vợ một cách hậu hĩ. Chú chơi vợ cho đã nư sau những năm tháng thiếu thốn khốn khổ ở trong tù. Phần thiếm Năm cũng nhiệt tình không kém, chú Năm mần tới đâu thiếm theo sát rạt tới đó. Bao nhiêu kiểu cọ thâu thập trong đời quân ngũ, chú Năm đem ra áp dụng với thiếm Năm không sót một góc nào. Chỉ có điều, thiếm Năm không được hoàn toàn mãn nguyện, bởi chú Năm hùng hục làm cho xong phần mình rồi lăn quay ra ngủ, để lại cho thiếm Năm ấm ức đến điên người. Đã bao nhiêu lần thiếm Năm không dần được sự bực bội trong lòng, thiếm sụ mặt xuống càu nhàu một hồi thôi rồi cũng im lìm chịu đựag, chẳng biết bày tỏ cùng ai. Chẳng lẽ ở nơi thôn dã này, thiếm lại dám đem đồ chùa đi cho thằng khác nó hưởng. Thiếm bực bội, đè nghiến chú Năm ra cầm lấy cái dương vật của chú mà vọc mà vò mà mút liếm sau những trận đánh nửa vời. Nhưng khi chú Năm đã no lòng lân quay ra ngủ thì thiếm Năm có làm tới cái giống chi đi nữa, con chim của chú vẫn xụi lơ, chú vẫn tiếp tục ngáy như thường. Thiếm Năm chỉ còn biết lẩm bẩm:
– Đồ vô dụng gì đâu…