Bước vào phòng là thằng Mike. Nó với tay lên nóc tủ lấy chìa khóa. “À thì ra là chìa khóa dấu trên nóc tủ”, tôi reo thầm trong bụng. Nó vào trong một lúc rồi đi ra ngoài. Chờ thêm một lúc cho an toàn, tôi bò ra khỏi chỗ nấp, nhấc ghế leo lên để với lấy chìa khóa.
Tôi hồi hộp mở cánh cửa. “Wow! Thì ra bên trong là một căn phòng rộng”, tôi trố mắt ngạc nhiên. Trước mặt tôi là một dàn màn hình trên đó là khung cảnh của tất cả các phòng trong căn nhà này không sót một cái phòng ngủ, phòng tắm nào. Tôi bủn rủn cả người. Thì ra là từ trước tới giờ tất cả mọi hành động của tôi đều bị quan sát. Người tôi nhũn cả ra, tôi ngồi phệt xuống cái ghế xoay gần đó. Chưa hết bất ngờ thì đập ngay vào mắt tôi là những bức ảnh trên bàn. Đó là những bức ảnh John chụp chung với một người đàn ông khác giống như hai giọt nước. Và những tấm ảnh khác chụp khi họ còn nhỏ đã mách bảo cho tôi biết rằng John có người anh em sinh đôi.
Mắt tôi dần dần nhòa hẳn đi trong những dòng nước mắt tủi nhục. Không ngờ chính John, nơi tôi đã chọn trao cả trái tim mình, đã trắng trợn biến tôi trở thành một cái máy làm tình cho cả gia đình hắn. Biết làm gì bây giờ khi nơi đây là một trang trại hoang vu cách xa thành phố. Mà dẫu có đi thưa cảnh sát thì mình cũng trở thành một thứ trò cười cho mọi người phỉ nhổ. Chỉ còn cách là xuôi tay cho số phận an bài.