Cứ thế tôi thấy mình chẳng khác nào một cái máy bằng xương bằng thịt phục vụ thỏa mãn tình dục cho bọn chúng. Không biết có còn ai trong gia đình này chưa làm tình với tôi không? Tôi muốn cắn cho đứt lìa cái dương vật nhớp nháp tanh tanh đang thùi thụt trong miệng mình nhưng không đủ can đảm. Tôi đành phải mút thật mạnh, bú thật mạnh, sục thật mạnh cho chúng mệt nhoài và mau xuất tinh… hết đợt này đến đợt khác… tôi mệt nhoài nằm vật ra giường suy nghĩ miên man khi chỉ còn lại một mình trong căn phòng tối tăm và lạnh lẽo sau những cơn mưa tinh nhớp nháp. Cảm giác hoan lạc dường như đã biến mất tự bao giờ, chỉ còn lại nỗi uất ức và lo lắng, sợ hãi…
*
* *
Sáng hôm sau, tôi giật mình thức dậy khi có tiếng xe nổ máy và rú chạy ở bên ngoài. Tôi chạy ra cửa sổ nhìn theo thấy có bóng ba người đàn ông ngồi bên trong. Tôi đoán đó là John và hai người nữa có lẽ là người đàn ông tối qua, người còn lại có lẽ là Bob. Tôi như mở cờ trong bụng, quyết định sẽ tìm cho ra bí mật bên trong cái tủ lớn bí ẩn kia.
Bây giờ chỉ còn lại một mình, tôi bắt đầu mò vào căn phòng tối qua. Cách cửa tủ bí ẩn kia đã được khóa cẩn thận. Tôi phải lục lọi khắp phòng để tìm chìa khóa nhưng thật vô vọng. Bỗng nghe có tiếng chân đang đi tới, tôi vội vã chui xuống gầm bàn khuất trong góc phòng. Tim tôi đập thình thịch vì sợ bị phát hiện. Tôi co ro ngồi đó quan sát.