Hôm đó, đã khuya, tôi nằm ngủ một mình ở nhà trước, tôi nghe tiếng xe đậu lại, tiếng năn nỉ của con trai, và tiếng từ chối trách mắng của Nga. Sau đó, tiếng xe chạy đi, chỉ còn lại tiếng lẻng kẻng của chìa khoá đụng nhau và tiếng rủa lảm nhảm của Nga. Tôi mở của bước ra ngoài, Nga đang loay hoay tra chìa khóa mở cửa mà chưa được. Chắc Nga đi party về khuya, nàng bận một chiếc áo sơ mi hồng và một chiếc mini jíp thật nhắn, ánh đèn đường hắc lên khuôn mặt Nga, thật sắc xảo, thật quyến rủ.
– Chị Nga đi chơi mới về à?
– Phải. Cái cửa quỉ mắc dịch không chịu mở cho chị vô.
– Để Khải giúp chị.
– Ừ.
Tôi bước qua bức tường thấp giửa thềm hai nhà.
Nga lùi một bước nhường chổ cho tôi. Không biết vì đôi guốc cao gót hay vì Nga chếng choáng men rượu, người Nga hơi lảo đảo. Tôi nhanh tay choàng qua eo Nga, kéo Nga vào người để giữ thăng bằng, hai tay chị đan lại bám vào vai tôi.
– Cám ơn Khải.
Nga thì thầm, hơi thở phả vào tai tôi làm tôi thấy rạo rực, cái eo thon ấm tựa hẳn vào cánh tay của tôi, con cu hơi nhúc nhích. Chỉ mất vài giây tôi đã mở được của. Tôi nhẹ nhàng dìu Nga vào nhà. Tôi cố làm thật êm để đừng ai thức giấc, trong đầu tôi đang toan tính phải làm thế nào để thỏa mãn tâm nguyện ấp ủ hai năm nay, cơ hội này khó mà có lần thứ hai. Tôi đặt Nga ngồi xuống ghế, nàng dựa ngữa đầu, mắt nhắm lại, tay chân buông xuôi thả lỏng, dưới ánh trăng vành vạch chiếu qua cửa sổ, tôi chiêm ngưỡng, thật gần cái cần cổ thon cao, cái ngực đang phập phòng nữa kín nữ hở, và cặp đùi thon dài chạy mất huốt vào khoảng tối mờ ảo của cái mini jíp. Bao nhiêu ý nghĩ thoáng qua trong đầu, phải bắt đầu làm sao đây?