Tiếng hét cuả Oanh làm Hùnh tỉnh người, Hùng áp ngực nình vào lưng Oanh hai tay ôm nàng thật chặt, môi Hùng hôn lên cổ nàng như vuốt ve. Vài giây sau mông Hùng từ từ kéo ra đẩy vào nhè nhe. Oanh bây giờ cảm thấy bớt đau. Cơn hứng tình động đậy, nổi sung sướng kéo về, theo từng cú nắc cuả Hùng, dâm thủy hoà với máu trinh chảy dài hai bên háng cuả nàng. Oanh cất tiếng rên hoà chung nổi đau còn sót lại. Tiếng rên của nàng làm Hùng thêm Hứng khởi, Hùng nắc mạnh dần, chiếc cầu tiêu lắc lư theo từng nhịp nắc cuả Hùng. Hai tay Oanh nắm chặt thanh tre vách cầu trân mình đón nhận nổi sung sướng đầu đời. Hai tay Hùng bóp mạnh hai bầu vú Oanh, Hùng càng nắc càng mạnh dần. Hai tâm hồn ngập tràn khoái cảm, Hùng và Oanh đâu biết rằng chiếc cầu tiêu đang nghêng ngả lắc lư, chân cầu làm bằng nhửng thân tre ngâm nước lâu ngày đả mục dần, dường như không đủ sức chịu đưng từng cú nắc dồn dập của Hùng. Từng cú nắc Hùng mạnh dần.
Đột nhiên Hùng bổng nghe tiếng rắc rắc khô khan to hơn cả tiếng mưa ngoài trời. Bỗng nhiên Hùng thấy thân người chới với, Oanh hốt hoảng hai tay buông vách cầu xoay người ôm chật lấy Hùn, cùng lúc đó môt tiếng ầm dữ dội đàn cá vồ mất hồn chạy tán loạn, có con hoảng quá phóng tuốt lên bờ nằm ngất ngư……… Lúc đó Đông Tà tôi chỉ nghe tiếng Hùng hét thất thanh…………..Sập cầu…