Vừa nói Hùng vừa liết nhìn đôi gò ngưc tròn như hai quả cam ẩn hiện sau lớp áo dài trắng của Oanh. Cái nhìn xuyên qua áo của Hùng làm Oanh e lệ cúi đầu nói:
-Anh muốn nói với em chuyện gì ?
Hùng bước gần bên Oanh
-Tối nay em xin phép ba em, qua bên nầy đi coi cải lương, rồi tụi mình đi chơi nghe em.
– Không biết ba em có chịu cho em đi không, cho nên em không có hứa chắc đâu.
Hùng đặt đôi tay lên đôi vai tròn lẳng mịnh màn của Oanh.
-Anh không biết chiều nay anh sẽ đợi em ở chổ nầy, em không đến anh vẫn đợi em
Oanh vùng thoát khỏi đôi tay Hùng.
Đừng anh người ta thấy là chết em, để em về nói với má xin Ba dùm em, nếu em không đi được anh đừng đơị nghe.
Nói xong Oanh xoay mình đi về bến đò. Hùng nhìn theo cái dáng đi ẻo lã của Oanh. Cái mông tròn trịa căng đầy nhựa sống lắc lư, tà áo dài bay phất phơ, để lộ những đường gân của chiếc quần lót làm Hùng thấy con con cu đang vùng dậy.
Bảy giờ Hùng đã có mặt ở bến đò, Hùng chọn cây dừa thật to đứng nép mình chợ đợi, Mỗi chuyến đò sang cập bến là mỗi lần Hùng hồi hộp ngóng trông. Bến đò hôm nay đông khách hơn mọi ngày. Hùng kiên nhẫn chờ đợi. Rồi đò lại ghé bến, Oanh bước xuống đò mắt ngó quanh tìm kiếm. Oanh mặc chiếc áo thun ôm màu xanh, chiếc quần tây màu đen làm nổi bật nước da trắng ngần. Oanh đã nhìn thấy Hùng đứng từ xa. Hùng đưa ta vẫy Loan vội bước nhanh về phía Hùng. Nắng chiều đả tắc từ lâu hoàng hôn buông xuống, Hùng ôm lấy bờ vai Oanh nịnh đầm:
– Oanh em ! Hôm nay em đẹp quá
Oanh nép vào ngực Hùng lòng rộn rả Hùng nói tiếp:
– Mình đi chơi đừng đi xem cải lương làm gì em nhé.
Oanh cũng đồng ý với Hùng, hai tâm hồn yêu nhau họ chỉ ước ao đến nhửng nơi vắng vẻ, để tự đo tâm tình, tự đo mơn trớn tự do vuốt ve, họ trao nhau những nụ hôn nồng nàn nóng bỏng.