Em nói đi cà phê một lần cùng hắn. Giờ tôi có thể tin em được bao nhiêu? Tôi yêu em nhưng có nên tha thứ khi em đã nói thích hắn rồi?
Thích anh đồng nghiệp mà em vẫn nói yêu tôi
Tôi và em quen nhau từ khi còn ngồi trên ghế nhà trường, cả hai đều là mối tình đầu của nhau, tình yêu học trò hồn nhiên và thật trong sáng. Chúng tôi quen nhau được vài tháng thì cả hai cùng bước vào kỳ thi đại học. Do chọn trường quá sức nên em đã trượt đại học và quyết định học cao đẳng gần nhà, còn tôi từ chối một trường quân đội do bố mẹ đều là người trong ngành sắp xếp để theo học xây dựng tại một trường cao đẳng ở Hà Nội.
Ngày đi học, với những thứ mới lạ và cuộc sống phồn hoa nên tôi có phần thiếu quan tâm em. Thời gian đấy tôi quen một người trên mạng bằng tuổi, cùng ở thành phố, nói chuyện rất vui nên cả hai hay chủ động liên lạc, rồi có đi cà phê một lần. Em cũng biết, khóc vì tôi nhiều. Khi đấy tôi mới biết mình gây tổn thương cho em như thế nào nên quyết định chấm dứt mối quan hệ kia, tập trung cho việc học và quan tâm em nhiều hơn, cũng như hạn chế các cuộc tụ tập bạn bè.
Bốn năm yêu nhau tôi dành cho em những điều tuyệt vời mà bản thân có thể làm được. Tình yêu ấy lớn dần lên, chúng tôi cũng được sự tin tưởng của hai gia đình và được sự ngưỡng mộ của bạn bè vì tình cảm dành cho nhau. Mới đây cả hai cùng tốt nghiệp và tôi quyết định học tiếp dù các chú đều có công ty riêng về xây dựng. Cũng thời gian này chúng tôi xảy ra rất nhiều chuyện. Tốt nghiệp, ai cũng đôn đáo tìm cho mình một công việc, khó khăn với cả những người cầm tấm bằng đại học chứ đừng nói gì đến cao đẳng.