Xui một cái là thằng Kiệt cách đây vài ba tháng bắt đầu tập tểnh hút thuốc lá chút đỉnh. Ngay cái bữa bà Tư và Huân đang cụp lạc, thằng Kiệt không có đi học. Nó ngủ tới 10 giờ sáng, thấy đói bụng, nó nấu gói mì ăn liền lót bụng, ăn xong gói mì, nó lại thấy thèm điếu thuốc bèn lấy thuốc ra hút. Nó chui vô nhà tắm, bắt cái ghế nhỏ đứng ngay cửa sổ để phun khói ra ngoài, nó nghỉ như vậy trong nhà sẻ không có mùi thuốc lá thì má nó sẽ không biết. Ngay khi lúc nó vừa đứng lên đưa tay kéo tắm kiếng cửa sổ thì thiên địa quỷ thần ơi nó thấy rỏ ràng Huân đang ngồi ngữa dựa lưng vô thành ghế sofa, chiếc quần Jean được kéo xuống tới gối, một ngườí đàn bà đang trong tư thế ngồi, không mặc áo đang gục gặc đầu bú Huân một cách nồng nhiệt. Huân, hai mắt nhắm hít, có lẻ đang hưởng thụ, một tay đang nắm đầu người đàn bà dí sát thêm vào cu gã, nó bổng thấy tim đập mạnh khi nó nhận ra người đàn bà đó không ai khác hơn là dì Tư, chị kế của má nó, thằng nhỏ của nó cương cứng lên. Tuy đã từng chung đụng với mấy con nhỏ tây đầm trong trường nhưng nhìn thấy người ta đang “làm ăn” một cách lén lút như vậy thì đây là lần đầu tiên. Môt ý nghỉ vụt thoáng trong đầu, thằng Kiệt vội vã chạy vô phòng khách, mở cái tủ kiếng lấy cái handycam, nó mỉm cười:phen nầy nhứt định mỗi tháng sẽ có tí tiền còm sài vặt, chĩ cần “bắt nạt” dì Tư với cuốn băng nầy thì bao nhiêu lại không đưa, bả giàu thấy mẹ. Rồi nó hí ha hí hững trở vô nhà tắm chĩa cái handycam qua cửa sổ, bắm cái zoom cho thật gần rồi bấm cái nút Record, thế là xong. Kiệt nhìn trong ống kính, nó thấy rỏ mồn một:bà Tư lúc nầy đang tô hô như nhộng, hai tay đang tựa vô cái bàn, người hơi nghiêng về phía trước, cặp vú thiệt là đã đang đong đưa theo từng cú nắt của Huân từ phía sau nắc tới. Tay trái của Huân đang nâng niu cái vú trái còn tay phải thì hình như là chà sát mu bà Tư thì phải, Kiệt đoán vậy. Bà Tư thì hai mắt đang nhắm hít, mặt bà đầy vẽ thõa mãn. Cã má vợ và chàng rể không có nằm mơ cũng không ngờ mình đang lên màn ảnh… Kiệt khoái trá mỉm cười, nó nghỉ tới tuần tới khi đưa cuốn phim nầy cho bà Tư coi, không biết bà sẽ nghỉ sao, nhưng nó thì nó biết nó sẽ làm gì rồi, cái gì chớ? không quá đáng đâu, con mụ thiệt là kẹo kéo, mình làm thấy bà cố tổ mà lâu lâu mới chi cho trăm bạc, phen nầy mỗi tháng mình phải bỏ túi năm trăm mới được, cái đó không phải là làm tiền đâu mà là tiền công mỗi tháng nào là sơn tường, sửa chửa tuy là phụ việc với dượng Tư nhưng cũng “chua” lắm chứ bộ chơi sao? Nghỉ vậy nó mỉm cười, mắt nhìn vào màn ảnh, mơ màng nghỉ chuyện xưa… ngày nó được khai cu.