Rồi không đợi thằng Kiệt trả lời, nàng đi vào toilette. đóng cửa lại thở cái phào. “không biết nó biết mình biết không đây” nàng nghỉ. Bên ngoài thằng Kiệt cũng chưa hoàn hồn, bổng nó nghỉ tới điều gì nó mở cửa phòng Lan nhìn vào. Nó tái mặt:cái khuông hình đang nằm trên đầu tủ. Như vậy là má nó đã chứng kiến từ đầu đến cuối cái chuyện nó chơi dì nó trong phòng khách nhưng má nó làm bộ như không thấy gì hết. Nó chắc chắn như vậy.
– Mầy nói thiệt hả? Kiệt hỏi thằng Hùng, vừa hỏi nó vừa gắp miếng phở bỏ vô miệng. Hồi sáng nầy thằng Hùng phone nó rủ nó đi ăn phở, cái gì chớ ăn phở thì thằng Kiệt chịu liền, như đại đa số người việt, nó mê phở, ít ra mỗi tuần phải có tô phở vô bụng nó mới cảm thấy thoải mái, kèm theo một cái phin sửa đá nửa xong rồi thì chơi một điếu thuốc vô thì còn gì bằng. Đối với nó nhứt đ… nhì ăn phở hay nhứt ăn phở nhì đ…. Những cái còn lại chỉ là thứ yếu.
– Tướng tao giống nói chơi lắm sao? Thằng Hùng cau mặt gắt.
– Tao chỉ hỏi vậy thôi, không cần nổi nóng mau vậy chứ mậy. Rồi mầy tín sao hả? Ở với ông già hay bà già?
Giọng thằnh Hùng dịu lại:
– Tao cũng chưa quyết định, nhưng tao thấy tao hợp với bà già tao hơn, có lẽ tao ở với bả. Hơn nửa ông già tao ở chung với con ghẹ nhí của ổng, tao có chịu chưa chắc ổng chịu mà. Tao nói có đúng không?