Bà tự tiếc rẻ cho chút thân phận đàn bà có một hình tượng đẹp đẽ, một nhan sắc vẫn còn khả á i dễ coi, vẫn còn muốn lừng đêm ngụp lặn trong biển sâu ái tình. Vậy mà, trời nỡ bắt tội bà, khiến cho ông chồng của bà không dưng ngả ra ngỏm cù đèo, làm cho phí phạm biết bao nhiêu ngày tháng của tuổi thanh xuân.
Đi từ kinh nghiệm bản thân như vậy cho nên bà Mai hiểu hơn ai hết những giây phút ân ái mặn nồng, những khi ngửa lồn ra cho một người đàn ông vầy vò và bú liếm. Với bà, đừng ai nói tới chuyện tự ái nọ kia. Điều quan trọng là ‘trưa lúc nào mái mặt lúc bấy giờ”. Bất cứ giây phút nào được ôm trong tay một người đàn ông có một con cặc to cứng mà bú mút mà đụ cho đã đời thì đó chính là những giây phút lý tưởng, những thời gian thật là đáng sống với ý nghĩa chính xác tận cùng. Bà Mai chợt giật bắn cả người vì thằng Đa vừa ấn mạnh cái đầu con cặc của nó lọt hẳn vào sâu bên trong lỗ lồn của bà.
Bà Mai vô tình “hự” lên một tiếng thất thanh rồi hai bàn tay bà víu lấy bả vai của thằng Đa trong khi bà rướn lồn lên để tiếp nhận những cú nắc khá tàn nhẫn của thằng Đa. Có lẽ cơn dâm của thằng nhỏ đã bị kích động tận cùng hay sao mà nó bỗng nhiên trở nên hung hãn, hai tay thằng nhỏ ghì xiết lấy cặp mông tròn lẳn của bà Mai như muốn bứt tung cả da thịt của bà.