Đối với bà, chỉ còn cách đóng kín cửa phòng ngủ lại rồi lấy mấy cái đồ chơi làm tình ra “chơi”… một mình mới mong gìn giữ được mức sống hồn nhiên. Nhưng đó là cách giải quyết cùng kế, tức là không còn cách nào để kiếm ra được một người đàn ông có thể thay thế cho những món đồ chơi tình dục này. Sự kiện coi vậy mà không phải là dễ giải quyết nhất là đối với một người đàn bà á Đông.
Tìm được một người đàn ông cùng thích hợp với sở thích tính tình, cùng có một bản ngã giống như mình, cùng có một sức khỏe và ham muốn giống nhau và cùng làm cho nhau được hoàn toàn mãn nguyện, có lẽ cũng rất khó khăn chứ không phải dễ dàng gì.
Tự biết rằng con người của mình vẫn còn có những đòi hỏi sinh lý ái ân quá mạnh, cho nên bà Mai đã từng năm lần bảy lượt quan tâm thực hiện đến diều này, bà đã l’thả mồi” để mong bắt hồn một tên đực rựa nào đó và bà đã dễ dàng thành công. Nhưng khốn nỗi, tìm được người nhưng người xứng đáng và giữ được người quả thật không phải là điều dễ thực hiện.
Cho nên, sau những lần tìm kiếm, thả câu giăng mồi, thuần chỉ đem đến cho bà Mai những thử thách cùng bao nỗi thất vọng và phiền phức ê chề, những hoang mang không lài nào giải quyết, cuối cùng bà đành… chịu trận, không tìm kiếm nữa vì biết rằng số phận hẩm hiu đã đang bám chặt lấy đời mình, có khi đến ngày nhắm mắt cũng nên.