Một tay chàng lật váy nàng lên, xoa lồn nàng qua lần vải mỏng của chiếc slip. Môi chàng từ từ di chuyển từ môi, xuống cổ, đến ngực nàng. Một tay chàng kéo chiếc nịt vú xuống để trật vú bên trái lộ ra. Thình lình, thân nàng run rẩy, mắt mở to, cơ bắp căng thẳng, hơi thở gấp gáp, hổn hển la lên ” Dừng lại…Dừng lại… Chúng ta phải dừng lại “.Miệng Hữu hỏi lại ” Tại sao ? ” cùng lúc với bàn tay chàng tiếp tục kéo nịt vú xuống thêm để hai bầu vú tròn trắng lộ hẳn ra với hai núm vú hồng hồng, cứng rắn nhô cao. Chàng cúi xuống ngậm một đầu vú, nhưng đã bị nàng dùng hai bàn tay đẩy chàng ra.” Chúng ta cần phải ngừng lại. Chúng ta không nên tiếp tục ” Nàng hổn hển nói trong tình trạng tiến thoái lưỡng nan. ” Tôi đã có chồng, tôi đang làm gì đây ? ” Nàng tự hỏi. Thúy An ngồi bật dậy, cài lại khuy áo, kéo váy xuống. Hữu sửng sốt không hiểu tại sao, nàng thay đổi thái độ một cách đột ngột. Qua cơn bàng hoàng, Thúy An lắp bắp : ” Xin lỗi em.. . . . Trong cơn say, chị đã có những cử chỉ không tttốôôtttt ……đã làm em thình lình nổi…h.ứ.n.g…..Nhưng chị đã có chồng …. chúng ta không thể….chúng ta không nên để tình cảm đi xa hơn nữa ….Xin em đừng giận…. hãy về phòng, nghỉ đi……”Hữu buồn rầu, không nói một lời, cầm chiếc áo khoác ngoài, đi về phòng của chàng. Hữu nhận biết Thúy An cũng yêu chàng nhưng vì thể diện của một bà chủ, của một người đàn bà đã có chồng, nàng phải cố gắng tránh xa chàng. Hữu cũng hiểu rằng sự quan hệ tình dục với người đàn bà có chồng là sai. Nhưng chàng vẫn ham muốn làm tình với Thúy An.Về đến phòng, chàng vội trút bỏ quần áo, chậy vào buồng tắm, vặn nước xối lên người cho hạ cơn dâm. Sau khi tắm xong, chàng leo lên giường cố gắng nhắm mắt ngủ. Nhưng hình ảnh của cặp vú đầy khêu gợi, cảm giác của bàn tay chàng xoa trên mu lồn cứ vương vấn trong trí nhớ. Chàng vẫn thao thức, không sao ngủ được.Một tiếng đồng hồ sau đó, chàng nghe thấy tiếng gõ cửa. Hữu vui mừng vì biết người gõ cửa vào giờ này chắc chắn là Thúy An, nhưng chàng vẫn lên tiếng hỏi ” Ai đó …” Nàng đáp lại với giọng khàn khàn : ” Em đây, Thúy An đây. Mở cửa cho em vào. ”Hữu cởi trần chỉ mặc một chiếc quần đùi, ra mở cửa. Nàng đứng trước cửa, khoác chiếc áo ngủ thật ngắn chỉ đủ che đôi mông đít, để hở cặp chân dài. Vẻ mặt bối rối, cặp mắt hoen đỏ, nuớc mắt còn dính trên má. Lúc này trông nàng tiều tụy, không còn phong độ của bà chủ năng động. Hữu nói : ” Tại sao chị ăn mặc như vậy ở ngoài hành lang ? Hãy vào trong phòng trước khi những kẻ xấu thấy chị. ” Thúy An bước vào phòng, vừa khóc, vừa nói : ” Em không biết ! Em thực sự chẳng hiểu em đã làm gì.