Tôi cảm thấy ân hận vì đã phản bội chồng, một người tuyệt vời như thế, tuy nhiên hôm sau cảm giác đó không còn nữa. Tôi cứ nghĩ anh không biết gì vì anh luôn vậy: Hiền lành đến tội nghiệp, nhẹ nhàng với vợ con, sẵn sàng làm hòa nếu tôi bắt đầu to tiếng. Có một việc tôi không thể lý giải nổi, cách đây 6 tháng, trong lúc tôi và sếp (người tôi đang ngoại tình) đi ra từ một nhà hàng, bỗng nhiên có 2-3 thanh niên mặt mũi giang hồ chặn chúng tôi lại, tuy nhiên họ rất nhẹ nhàng nói với sếp muốn gặp riêng anh một lát.
Tôi đứng đợi, lát sau sếp về với vẻ mặt tôi chưa bao giờ nhìn thấy từ lúc quen anh, đó là khuôn mặt nhợt nhạt không còn tý thần sắc sinh khí nào mặc dù anh là con người to cao, phong độ, rất nam tính. Anh chỉ ấp úng nói xin lỗi không đưa tôi về được và vẫy taxi cho tôi. Không hiểu chuyện gì xảy ra, sáng hôm sau tôi đến cơ quan biết anh đi công tác đột xuất không liên lạc gì được.
Ba hôm sau tôi nhận được tin nhắn của anh, trong đó nói xin lỗi tôi và thông báo hiện anh đã xin thôi việc tại cơ quan đó, đừng bao giờ liên lạc với anh nữa. Tôi điện thoại cho anh và gào lên trong máy xem có chuyện gì nhưng anh tắt máy, không liên lạc được. Anh chị em cơ quan cho biết anh đã gửi đơn thôi việc lên Tổng giám đốc và đi ngay trong hôm đó, thậm chí không ở lại làm các thủ tục nhận lương và phụ cấp.