Đó là dịp gần tết năm lớp 12, tức là gần 3 năm sau khi Tư chuyển đi nơi khác. Ban đầu tôi không có tình cảm gì đặc biệt với Tư cả, có lẽ do vẫn nặng lòng với Hùng. Phải nói thêm rằng Tư dành tình cảm cho tôi từ những ngày cấp 2 rồi, khi mà tôi, Tư và Hùng đều học cùng nhau. Ai cũng rõ điều ấy nhưng vì có tình cảm với Hùng rồi nên tôi lảng tránh Tư.
Valentine năm ấy là lần đầu tiên tôi thấy rung động trước Tư, trước hành động Tư đứng che chắn mưa cho mình. Tết năm ấy, sau những ngày nghỉ tết Tư lại chuẩn bị xuống thành phố học tập, lần đầu tiên tôi khóc vì không muốn rời xa Tư. Lúc này, dù ngày ngày vẫn gặp Hùng (vẫn cảm thấy vui) nhưng tôi luôn nghĩ về Tư và trò chuyện cùng. Thi đại học năm ấy, tôi và Tư chọn thi cùng trường trên Hà Nội nhưng không may mắn Tư lại trượt. Tư học tại một trường ở thành phố kia, chúng tôi yêu xa từ những ngày bắt đầu cho đến tận bây giờ.
Khi chưa có tình cảm sâu nặng với Tư thì tôi phát hiện ra bí mật không hay ho gì của cậu ấy, tôi đòi chia tay, Tư dọa tự tử. Vì bản tính vốn yếu mềm, dễ động lòng cùng với việc sợ hãi sự việc rùm beng lên mà tôi cho Tư cơ hội để hai đứa tiếp tục. Cứ thế chúng tôi yêu nhau đến giờ đã gần 5 năm rồi, đủ các cung bậc cảm xúc hỉ nộ ái ố. Tôi từng hạnh phúc đến nghẹn ngào khi được Tư ôm trong vòng tay và hát cho nghe. Tôi từng đau đớn thắt lòng khi Tư cảm nắng một bạn gái khác. Dù số lần cãi vã không đếm xuể nhưng chúng tôi chưa khi nào có thể chia tay nhau.