Vì tự ti bản thân không làm được gì cho mình và hoàn cảnh cả hai quá khác biệt, Lâm đã quyết định dừng lại. Mình không chịu nổi chuyện đó nên ngã bệnh, chúng mình lại tiếp tục ở bên nhau. Mình muốn hủy đám cưới để ở lại Việt Nam với Lâm nhưng sợ phải đối mặt với tương lai trước mắt. Gia đình phong kiến của mình sẽ không bao giờ chấp nhận được chuyện này cũng như mối quan hệ của mình với Lâm. Ở độ tuổi không còn trẻ, mình biết kiếm được việc làm gì đây. Ở đâu cũng cần ngoại hình và mình thì đã quen với phong cách làm việc ở nước ngoài, mình không thể hòa hợp khi làm ở Việt Nam. Ba mẹ mình đã về hưu, mình không thể cứ mãi rong chơi và trì hoãn việc lấy chồng sinh con. Mình không tự tin rằng sau này sẽ không hối hận về quyết định hôm nay.
Mình đã nói chia tay với bạn trai người nước ngoài, anh rất buồn, mong mình suy nghĩ lại. Mình từng nói “Anh không thể mãi lo kiếm tiền và mong chờ em sẽ đứng đây đợi anh mãi mãi”. Anh xin lỗi vì đã quá chủ quan không nắm giữ mình và để cho khoảng cách giết chết tình yêu này. Thật sâu trong tận đáy lòng, mình muốn quay về với anh. 7 năm không phải là khoảng thời gian ngắn và nó hoàn toàn không dễ dàng gì để cùng nhau đi đến hôm nay nhưng tình yêu trong mình đã thật sự chết. Anh không ngại chuyện đó và mong mình vẫn ở bên để anh giúp tìm lại tình yêu đã mất.