Những ngày nghỉ anh đều online nói chuyện với mình suốt. Tất cả những phần thưởng từ công ty anh đều cất lại để gửi cho mình. Chúng mình đã yêu nhau được 7 năm dù mỗi năm chỉ gặp nhau một lần, mình và anh chưa bao giờ qua lại với những người con trai con gái khác. Cả hai gia đình đều biết về mối quan hệ của chúng mình. Cuối cùng mình cũng tốt nghiệp ra trường, gia đình bắt đầu hối thúc chuyện kết hôn. Trong khi bạn bè đều có con, anh lại quyết định hoãn đám cưới vài năm để lo cho sự nghiệp, đó cũng chính là một quyết định sai lầm.
Tâm sự yêu người mới khi sắp lên xe hoa
Ngày quyết định đính hôn, mình đã rất vui mừng và mâu thuẫn. Mừng vì cuối cùng chúng mình cũng cùng nhau đi hết con đường, bên cạnh đó mình luôn tự hỏi bản thân còn yêu anh không? Mình đã quen với cuộc sống không có anh bên cạnh, không biết mình thật sự nhớ anh hay chỉ thấy thiếu một cái gì đó quen thuộc như việc phải ăn hàng ngày. Vì muốn ba mẹ về hưu được yên lòng nên mình đã đồng ý. Chúng mình đã bên nhau quá lâu và cùng nhau trải qua biết bao khó khăn để đi được đến ngày hôm nay. Anh đã trở thành một phần cuộc sống của mình nên kết hôn với anh là một điều hiển nhiên.
Mình đang chờ ngày đăng ký kết hôn để chính thức qua đó sống với anh thì bi kịch bắt đầu. Mình đã thích Lâm được hai tháng, lúc đầu đã xác định đây chỉ là một cơn say nắng nhưng mình đã để nó biến thành một mối quan hệ thật sự. Mình lao vào Lâm như một cô bé biết yêu lần đầu. Lâm chẳng có gì cả, đồng lương không đủ nuôi sống bản thân và phải ở phòng trọ, mình bất chấp tất cả để yêu. Lâm biết mình sẽ đi nước ngoài nhưng không biết mình qua đó để kết hôn. Lâm nửa muốn mình ở lại nhưng lại không muốn phá hủy tương lai sự nghiệp của mình.