Hai là, tôi không còn trẻ nên giữa chúng tôi sẽ suy nghĩ nhiều cái khác nhau. Tôi rất yêu em nhưng không thể đem lại hạnh phúc trọn vẹn cho em được, không thể cùng em đêm đêm dạo bước trên những con phố lãng mạn, không cùng em đến những lễ hội, dạ hội mà các bạn trẻ đều mong muốn đến dự, không thể chắc chắn đến bên mỗi khi em cần chia sẻ, âu yếm vỗ về. Tôi hiểu mình không được phép nói lời yêu thương với em vì như thế là ích kỷ, tham lam. Em không bao giờ thuộc về tôi được.
Ba là, từ khi cưới vợ cho đến gần đây tôi luôn nghĩ mình sẽ không thể yêu ai hơn vợ. Chúng tôi đến với nhau bằng tình yêu từ khi mới lớn, đến hôm nay tôi đã thấy điều đó không còn chính xác nữa, có một tình yêu lớn hơn đó là em nhưng tôi lại sợ một sự đổ vỡ, sợ sự thị phi mà mọi người mang đến cho em. Đối với tôi, có thể chả ai dám nói vì tôi tự tin mình đang có rất nhiều thứ mà mọi người không có và đặc biệt hơn là tôi được yêu em. Tôi hiểu nếu xảy ra bất cứ chuyện gì vào ngày mai sẽ là không công bằng với em, em chỉ là nạn nhân của chuyến phiêu lưu tình cảm do tôi tạo ra. Em trong sáng, thơ ngây, xứng đáng nhận được sự che chở bảo vệ, nâng niu chiều chuộng của những người đàn ông có trách nhiệm, không tham lam, còn tôi rất tiếc không làm được điều này.