VN88 VN88

Tâm sự yêu đơn phương sếp góa chồng

Ngày cuối cùng bên chị, tôi nhận thấy ở chị sự ngượng ngùng, xen lẫn bực tức; hình như chị muốn nói với tôi điều gì đó, phải chăng chị đang hối hận vì những gì mình đã làm với tôi, hay chỉ là giả tạo để khiến tôi thêm hy vọng? Chị đã làm đúng như lời chị nói trước khi chính thức cho tôi thôi việc: “Duyên của chị em mình đã hết thì thôi vậy, em đã muốn đi thì chị có giữ lại cũng không được. Nhiều việc với cương vị là sếp thì có nhiều chuyện mà chị không thể nói”.

Câu nói mà tôi không thể quên, tôi đau lắm khi nghe chị nói ra những câu ấy. Tôi cố gượng cười với suy nghĩ: là sếp? Sự thật là vậy sao? Trong mắt chị tôi chỉ là thằng làm công thôi sao? Vì tôi làm việc cho chị nhưng luôn đặt tình cảm của mình vào công việc, tôi xem chị như người thân của mình, tôi đã ngộ nhận như thế nên trong giây phút đó tôi đã không tin vào tai mình nữa. Đầu óc tôi quay cuồng, tim tôi đau nhói, tôi cố nói ra những lời tự đáy lòng mình, nói trong uất nghẹn. Tôi chợt nhận ra rằng giờ đây mọi thứ đều trở nên vô nghĩa rồi tôi ra về trong vật vã, giây phút đó tôi biết chắc là mình đã thật sự mất chị, mất đi một công việc mà tôi rất yêu thích.

Tôi tự hỏi cái duyên mà chị nói nó có thật không? Khi không có tôi bên cạnh chị có thật sự vui không? Chị có nhớ đến tôi như tôi nhớ đến chị không? Giữa tôi và chị có gì mà không thể nói được chứ? Phải chăng duyên phận đã đưa tôi gặp chị? Phải chăng duyên phận giữa tôi và chị đã hết?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.