VN88 VN88

Tâm sự yêu đơn phương sếp góa chồng

Chỉ một câu nói rất nhẹ nhàng từ miệng chị thốt ra một cách vô tình thôi cũng đủ để tôi đau chứ đừng nói chi đó là cố ý. Tôi đã cố dằn lòng để không bật ra những lời không nên nói, vì tôi muốn giữ lấy việc làm để được đi bên cạnh chị như một cái bóng mặc cho chị coi tôi là gì cũng được, tôi không quan trọng nữa. Vì lúc này tôi chỉ muốn được ở bên cạnh để chăm sóc cho chị. Tuy không nói ra nhưng tôi đã tỏ chút thái độ không bằng lòng, bực tức.

Khi thấy tôi như thế, nếu chị thật sự có cảm tình với tôi thì lẽ ra chị phải đùa vui cho qua chuyện chứ. Nhưng ngược lại chị đã tỏ thái độ bực tức với tôi, cứ như đó là bổn phận của tôi phải như vậy. Thế là cả đêm đó tôi không sao chợp mắt được vì lạnh, vì buồn. Tôi tuy nghèo hơn chị, tôi làm công cho chị thật nhưng bản thân tôi cũng rất quan trọng chuyện ăn ngủ của mình, không phải cái gì cũng ăn, chỗ nào cũng ngủ được.

Bất chợt tôi thấy cay cay ở khóe mắt rồi hai hàng lệ từ từ lăn dài trên má. Tôi không biết mình khóc vì cái gì nữa, vì nhận ra rằng mình chẳng là gì trong mắt chị hay vì cái tôi của mình quá lớn nên bị tổn thương. Tôi đã cố nuốt nước mắt để không bật thành tiếng khóc trong nỗi đau đó, tôi cũng hiểu là thật tâm chị cũng không muốn vậy. Có lẽ tôi đã thấm mệt vì phải lái xe suốt một đoạn đường dài và tôi đang bị cảm trong mình nên cũng thiếp đi lúc nào không biết. Đêm có dài đến mấy thì cũng trôi qua để trả lại ánh bình minh cho ngày mới.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.