Lúc đầu tôi lắng nghe bà cụ than thở nhưng rồi ngày nào bà cũng sang nhà tôi và đề tài thì không thay đổi, tự dưng tôi suy nghĩ tới chị con dâu bà và tới mình. Chuyện nhỏ nhặt trong gia đình lẽ ra bà cụ không nên kể lể với người ngoài, điều đó không có tác dụng gì ngoài việc hàng xóm sẽ đánh giá không tốt về con dâu, thậm chí con trai bà. Mình tưởng tượng nếu là chị ấy thì cũng bị bà đem ra soi mói và nói xấu như vậy thôi.
Tôi không muốn nghe những câu chuyện của bà cụ nữa, tôi xót xa cho một người làm dâu lo mọi chuyện cho gia đình chồng mà cuối cùng vẫn chỉ được coi là người dưng, không hơn không kém. Tôi bỗng nghĩ tới định kiến bao đời nay, mối quan hệ mẹ chồng nàng dâu. Có phải yêu thương một người khác máu tanh lòng là vô cùng khó?
Tôi cứ nghĩ giá như bà cụ coi con dâu như con ruột, con sai chỗ nào thì nhẹ nhàng cho lời khuyên, mẹ con tình cảm, không khí gia đình không căng thẳng, đâu cần thiết phải sang hàng xóm kể lể. Bị người trong nhà mang ra bêu riếu thực sự rất buồn. Dù gì cũng là con cháu nhà mình, sau này già, ốm đau bệnh tật thì con cháu mình lo chứ hàng xóm họ đâu lo lắng chăm sóc hàng ngày. Trong cuộc sống nhiều khi ruột thịt còn không hài lòng về nhau huống chi là người dưng khác họ. Khác nhau ở cách thể hiện sự không hài lòng như thế nào.