VN88 VN88

Tâm sự xin lỗi mẹ vì con không thể cưới vợ

Mẹ ơi! Đã có lúc con muốn bỏ đi đâu đó thật xa, nơi không ai biết để được sống chính là con người thật nhưng con không thể vì không xa mẹ được. Con xa mẹ thì ai sẽ chăm sóc, lo lắng cho mẹ đây. Mẹ đã làm bố, làm mẹ, làm bạn của chúng con suốt mấy chục năm qua, không hề than thở, trách móc gì. Làm sao con ích kỷ thế được?

Nhưng cứ sống mãi thế này con thấy cô đơn, đau khổ lắm. Con không trách mẹ, cũng không trách số phận, chỉ trách con sinh ra không đúng thời. Ước gì được sinh ra lần nữa, con sẽ thành con trai hoặc con gái chứ không thể dở dang thế này được. Con vẫn biết khi sinh ra, lớn lên không ai có quyền chọn giới tính, chỉ có quyền lựa chọn cách sống nên con đã quyết tâm, nhận đau khổ cho mình và một mình chấp nhận đau khổ đấy.

Con không muốn làm khổ mẹ vì cuộc đời mẹ đã đau khổ lắm rồi. Bố mất khi chúng con còn bé, một mình mẹ chèo chống nuôi chúng con khôn lớn. Mẹ đã không quản nắng mưa, nhọc nhằn của cuộc sống để lo cho chúng con. Chỉ nghĩ đến thế thôi con đã thấy cay cay nơi sống mũi, nước mắt đã rơi rồi.

Con yếu đuối quá phải không mẹ, đó là bản chất, giới tính thật của con đấy mẹ biết không? Trước mọi người con luôn tỏ ra bản lĩnh, cứng rắn, nghị lực nhưng khi một mình, con đã khóc rất nhiều. Khóc thương cho bản thân con, khóc vì con quá bất hiếu không làm mẹ vui lòng, khóc cho sự cô đơn buồn tủi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.